CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 315

mòn đến bạc màu. Mạt Mạt hơi tò mò, cô thật muốn biết số điện thoại anh
cài đặt cho phím "1" quay số nhanh là số của ai.

Là cô, hay là Tô Thâm Nhã?

Vì vậy, Mạt Mạt bỏ điện thoại của mình vào, bật máy, không đợi tính

hiệu hiện lên, trên màn hình điện thoại đã chớp nháy lộ ra một khuôn mặt
quỷ nghịch ngợm, khuôn mặt thổi phù phù phồng lên thành hình tròn, trông
vô cùng tức cười.

Nhớ lại cách đây rất lâu, vì muốn để An Nặc Hàn luôn luôn nhớ tới cô,

Mạt Mạt đã gửi bức ảnh này đến điện thoại anh, cài đặt làm hình khởi động
điện thoại. Cô chưa từng nghĩ tới, điện thoại của anh thay đổi từ cái này
sang cái khác, vậy mà bức ảnh của cô vẫn luôn được làm hình khởi động
máy.

Cô ngồi đờ đẫn trước chiếc di động một lúc, rồi mới nhớ ra mục đích của

mình. Nhấn thật lâu phím "1", dãy số đang được gọi là dãy số cô quen
thuộc nhất trên đời. Rất nhanh trong điệu thoại vang lên lời nhắc nhở:
Người dùng đang bận máy...

Không thể nói rõ mùi vị trong lòng cô bây giờ như thế nào, có vui mừng,

cũng có chua xót... Vui mừng vì cô cảm nhận được một loại quan tâm.
Trong cuộc sống của anh, trước sau gì cô vẫn đứng thứ nhất. Chua xót là vì
loại quan tâm này không thể thay thế được tình yêu.

Mạt Mạt bỗng nhiên rất muốn gọi điện cho anh, muốn nghe giọng nói

của anh một chút. Bởi vì sợ rằng chính bản thân mình sẽ khóc, không còn
cách nào khác, đành phải từ bỏ.

Cô bưng cốc cà phê đã lạnh lên, uống một hớp.

Mạt Mạt vô thức ấn vào điện thoại của anh, không hiểu chạm vào phím

nào, điện thoại nhập vào một danh sách truyền tải video, trên danh sách đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.