CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 79

"Là cảm giác tim đập dồn dập." Anh vẫn nhắm mắt lại như trước. "Khi

trông thấy cô ấy, tim bỗng nhiên đập dồn đến mức cảm thấy ngực đau đơn."

Cô dùng bàn tay còn lại lặng lẽ chạm tới ngực mình, đập có nhanh hay

không thì cô không biết, chỉ biết rằng có hơi đau.

"Mạt Mạt, em cho rằng anh không cười người khác vì muốn kế thừa tài

sản của chú Thần sao?"

"Dĩ nhiên là không phải rồi. Anh không đành lòng làm tổn thương em,

không muốn bố em thất vọng."

Anh mở mắt nhìn cô, ánh mắt anh nhìn không thấy đáy, thật mông lung.

"Lần đầu tiên anh nhìn thấy em, đôi mắt em cong cong nhìn anh cười, rất
đáng yêu. Bố anh nói: sau này lấy về nhà làm vợ đi, cô bé chắc chắn xinh
đẹp giống như cô Thiên Thiên. Anh chẳng hề do dự nói: "Được! Năm ấy
anh mười tuổi, cùng tuổi với em bây giờ."

Cô lẳng lặng ngồi nghe anh nói tiếp.

"Em vẫn còn nhỏ, đợi đến một ngày em gặp được một người đàn ông

khiến em rung động, em sẽ hiểu yêu và thích hoàn toàn khác nhau, lời trẻ
con nói không thể coi là thật!"

"Em không phải là trẻ con, em thật sự muốn gả cho anh!" Cô nói với anh

một cách kiên quyết.

Anh nở nụ cười, chạm nhẹ vào khuôn mặt cô, anh nói: "Đợi đến lúc em

18 tuổi, nếu như em vẫn nói với anh những lời giống như vậy, anh sẽ lấy
em!"

"Anh không được thất hứa!"

"Quyết không nuốt lời!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.