CHỜ EM LỚN NHÉ. ĐƯỢC KHÔNG? - Trang 84

"Là sinh viên mà lần trước cậu nói để ý cho kỹ phải không?"

"Ừ."

"Được. Tôi lập tức đi điều tra."

Vị "ông chủ" kia đi khỏi, Mạt Mạt vội vàng hỏi anh: "Vì sao ông ta lại

phải đưa sổ sách cho anh xem?"

"Lý do là từ nay trở đi anh là ông chủ của nơi này."

"Gì?"

"Có rất nhiều chuyện em không hiểu đâu." Ánh sáng mờ ảo chiếu lên

khuôn mặt anh, lúc ẩn lúc hiện tạo nên màu sắc huyền bí.

"Anh nói cho em biết đi, em sẽ hiểu mà."

Cô hỏi dồn hết lần này đến lần khác, An Nặc Hàn đã nói cho cô một bí

mật.

Thật ra An Dĩ Phong không phải là một huấn luyên viên bình thường, khi

chú ấy tại Hong Kong đã từng là một lão đại xã hội đen tung hoành ngang
dọc, hô mưa gọi gió, chẳng hề sợ ai. Sau này vì ông muốn trốn tránh sự
điều tra của cảnh sát, cũng vì muốn đi tìm người yêu xa cách nhiều năm,
ông mới thay tên đổi họ tới Australia. Tại Australia, ông không chỉ tìm
được người phụ nữ ông yêu sâu sắc mà còn nhìn thấy đứa con trai chưa
từng gặp mặt. Từ đó tới nay, ông thường tránh xa sự rắc rối, trải qua những
ngày tháng bình thản mà yên ổn.

Ông mở một câu lạc bộ thể hình, dạy võ thuật, giúp đỡ một số người Hoa

cùng đường. Số người mà ông giúp đỡ ngày càng nhiều, thế lực càng lúc
càng được mở rộng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.