Nơi chân trời lại có thêm một ngôi sao băng xẹt qua kéo theo một chiếc
đuôi sáng thật dài, rơi xuống điểm xuyết cho màn trời đêm đầy sao.
"Sao băng sáng quá!" Cô vui vẻ kêu lên. "Mưa sao băng!"
Mưa sao băng mà cô chờ đợi cả một đêm cuối cùng cũng xuất hiện, trên
bầu trời đen tối, một ngôi nối tiếp một ngôi rơi xuống, biến mất lại nơi chân
trời.
Anh chăm chú nhìn vào đôi mắt tràn đầy ánh sáng rực rỡ kia...
Anh cầm lấy đôi tay nhỏ bé, nhẹ nhàng hôn lên mái tóc cô, giọng nói
trầm thấp mà say đắm: "Anh thật sự hy vọng.... có một ngày anh sẽ yêu
em!"
Trái tim của cô bỗng nhiên đập lạc nhịp, khuôn mặt của cô bỏng rát tựa
như bị lửa đốt. "Đáng ghét! Em bảo anh nói với sao băng, chứ có bảo anh
nói với em đâu!"
Cô thẹn thùng đẩy anh ra, chạy trốn vào trong phòng tắm, vẫn còn nghe
thấy tiếng cười nắc nẻ của anh, mãi mà chẳng ngừng.
---
Ngâm mình trong nước nóng, khuôn mặt của Mạt Mạt lại càng nóng
thêm, trong lòng cô tồn tại một loại háo hức đang tràn lan mọi ngõ ngách,
khiến cô cuối cùng không nhịn được muốn cười, cười đến nỗi khuôn mặt đã
trở nên cứng đờ, thế nhưng vẫn muốn cười tiếp thôi.
"Mạt Mạt? Muốn anh gội đầu cho em không?"
Khi anh hỏi vừa vặn lúc cô đang gội đầu, bọt xà phòng vương đầy mặt.
Cô không dám mở mắt, hai tay vất vả tìm kiếm xung quanh.