CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 102

Một đứa con gái điên!

Nhưng nghĩ lại, có thể hôm nay tôi đã quá đáng chăng, tôi dựa vào cái gì
mà chắc chắn đó là do Tiểu Ngọc làm? Nếu đúng là đổ tội oan như lời cô ta
nói, là tôi đã làm cô ta tủi nhục quá rồi. Nhưng nhân gian đã có câu truyền
miệng: “Thà giết nhầm 1 vạn, còn hơn bỏ qua một người”, tôi thật sự lo sợ
người tình của mình lại chịu hãm hại một lần nữa.

Qua ngày Quốc Khánh Diệp Tử mới trở lại.

Chiều nhập nhoạng tôi đang ăn cơm với mấy anh em, điện thoại của Diệp
Tử gọi tới.

Em thông báo vừa mới về, tối sẽ không tiếp khách, muốn tôi đưa em tới
khu biệt thự Vườn lan quốc tế đánh bài mạt chược.

“Nhà ai hả em?” Tôi hỏi.

“Nhà của Tiểu Vân.”
***
Chương 23

Từ lúc Tiểu Vân “giải nghệ”, đây là lần đầu tiên Diệp Tử qua thăm nhà mới
của cô.

Chúng tôi tới nhà số 9A.

Một người thanh niên ra mở cửa, tôi cược rằng đó không thể là cái gã Trần
Dương người Hồng Kông mà tôi đã nghe qua.

Ông anh trước mặt tôi có lẽ lớn hơn tôi khoảng 2, 3 tuổi, mắt lồi lông mày
rậm, dáng người rất bắt mắt. Tôi đã gặp gã này vài lần ở Đá quý trần gian,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.