CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 104

với Tiểu Vân nhà mình rồi, ở tạm vậy thôi, đợi mình làm ăn trúng lớn, bọn
mình lập tức…chuyển HOUSE thật to!"

Diệp Tử chớp chớp mắt, cười như nắc nẻ: "Ô? Thế căn hộ này là do anh
mua à?"

"Chẳng phải thế thì gì, giá tổng thể 117 vạn, đáng trả liền tay! Cũng phải để
cho bà xã mình có chỗ ở thoải mái tí chứ!"

Tôi và Diệp Tử nháy mắt nhìn nhau, thằng cha này cũng mồm mép thật, cả
thế giới này có ai mà không biết căn hộ đây là tài sản của người Hồng kông
Trần Dương. Hắn vẫn…thú vị nhỉ, mồm miệng ba hoa bốc phét bốc lên tận
giời kìa.

Tôi thích gã! Loại người này luôn đem loại những vui thú khó ngờ cho
người khác.

Tiểu Vân đỏ bừng mặt, có ý giận dỗi: "Đủ rồi đấy, nói năng vớ vẩn! Thôi đi
ra đi, mang bàn mạc chược qua đây cho em!"

Diệp Tử nhìn Tiểu Vân, mắt vừa gặp nhau, chuyển sang chuyện khác luôn:
"Này, em mặc cái thứ gì thế? Hoa hoét loạn xạ, rối hết cả mắt!"

Tiểu Vân cười ngay: "Hi hi, gợi cảm không chị?"

"Gợi cảm cái đầu em ý! Trông đồng bóng lắm, em mà mang cái dáng này
đến Đá quý trần gian, chưa kịp vào cửa đã bị bảo vệ hất ra ngoài đường, có
khi người ta còn đưa em một cái giẻ lau, ra lệnh "Đi đi, lau cái bảng ngoài
cửa trước đã!, ha ha ha……."

Tôi hỏi: "Bốn người chơi à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.