CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 219

phúc.
Nào là tài tử giai nhân, nam tài nữ sắc, những thành ngữ cũ kỹ nhưng vang
sảng cứ cất lên làm Tiêu Lâm cười như được mùa, má lúm chúm chím làm
say đắm nhiều người.
Chúng tôi bắt đầu bận bịu chuẩn bị việc thành gia, mua sắm đồ gia dụng,
đồ dùng vặt vãnh, lại còn đi chụp một cuốn album ảnh cưới.
Mọi thứ rất suôn sẻ, trừ trong những cơn mơ gương mặt đẹp như tiên giáng
trần kia vẫn thường xuất hiện.
***
Chương 51
Hạ tuần tháng 8, Tiêu Lâm xin nghỉ phép về Thạch Gia Trang tiến hành thủ
tục đăng ký kết hôn. Em đi được đến trưa thứ ba, tôi nhận được điện của
Ức Đình.
Ức Đình ra lệnh: “Lý Hải Đào anh đến ngay đây, tôi có việc tìm anh!”
Tôi hỏi: “Bạn đang ở Bắc Kinh à?
“Nhiều lời! Không ở Bắc Kinh thì gọi cho anh làm cái gì?” Giọng nói
chanh chua của Ức Đình xói vào màng nhĩ, “Ba rưỡi chiều nay, gặp nhau ở
số 77 Tam Lý Đồn!”(street bar ở BK)
“Muộn một chút, buổi chiều mình có hẹn người bàn chuyện.”
“Khốn, thế tôi không phải là người à? Ba rưỡi là ba rưỡi, anh không đến
không phải thằng đàn ông!”
Ô, cái bà cô này, nói năng lợm giọng, nhưng dù sao trước đây ả cũng đã
từng gửi tôi sáu tin khẩn cấp, tôi đành nhận lời gặp Ức Đình.
Không rõ chuyện gì…? Tôi rũ rũ đầu, cái tên ấy lại văng ra khỏi bộ não,
em nói hay lắm, hai đường thẳng làm sao có giao điểm? Hay vì việc Ức
Đình đã từng nhờ tôi? Tìm cho ả một tay giết người để đâm chết lão mặt
trắng Cao Thiền?
Nếu là thế tôi phải trốn thật, cuộc đời tươi đẹp của tôi không thể bị cô này
hủy hoại! Cho dù ả đã từng nhắn cho tôi sáu cái tin.
Ức Đình trông vẫn thế, ngẫm cũng lạ, là gái bán hoa bao nhiêu năm, ả vẫn
cứ như gái tơ được cung phụng, thân ngon còn nguyên thân ngon, da trắng
còn nguyên da trắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.