CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 43


Đầu cũng đau, hay là tôi sắp chết?

Đưa mắt lờ đờ nhìn đồng hồ, vừa xem tôi đã, chết rồi, 10 giờ 25

Tôi nhìn lại lần nữa, chính xác, là 10 giờ 25.

Không thể thế, sao chuông đồng hồ không reo? Tôi chộp lấy cái đồng hồ
lắc liên hồi, và rồi tôi hiểu ra, đêm qua tôi mới chỉ chỉnh giờ hẹn, mà quên
bật nút “ON”.

Còn cái di động nữa? Cứ coi như tôi đã muộn thì hẳn công ty cũng phải gọi
tới chứ?

Chết rồi! Đêm qua chỉ lo xem cái đuôi xe, điện thoại để rơi trên ghế ngồi.

Trong mơ tôi không bị Tiểu Ngọc hại chết, nhưng chắc chắn sẽ bị ông sếp
chửi chết.

Mặc quần áo như bay, rửa mặt qua quít, tôi cầm lấy viên kẹo cao su cho
vào miệng rồi lao ra khỏi cửa. Đúng là điện thoại để trên ghế xe, màn hình
hiện lên 25 cuộc gọi nhỡ, hầu hết là của người đứng đầu công ty, giám đốc
Lưu gọi tới.

Nhắc đến giám đốc Lưu, phải nói là còn nhiều chuyện.

Sau khi tốt nghiệp trường quân sự, tôi được phân về căn cứ không quân
Cam Su, nhưng chỉ làm hai tháng tôi chuyển nghề sang làm trên Bắc Kinh.

Giám đốc Lưu là bạn thời đại học của anh rể tôi, nói cách khác thì nhờ
quan hệ mà tôi vào được công ty lớn này, thực sự trong công việc giám đốc
Lưu cũng giúp đỡ tôi nhiều, nếu không có ông, tôi cũng không thể tiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.