CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 52

Tôi đúng là đồ bỏ đi, chỉ vì một cú điện của em, dường như mọi vấn đề đều
đã được giải quyết, thậm chí mọi tình thế đều xoay chuyển. Tôi vừa thầm
mắng bản thân, vừa xin một ông anh mượn tạm cái xe. Lúc mượn xe tôi
còn hỏi một câu: “Xe anh có sạch sẽ không đấy? Rửa xe từ bao giờ vậy?”
***
Chương 14

Máy bay tới trễ, tôi sợ trên đường tắc xe, nên 9 giờ đã có mặt ở sân bay, ai
biết đâu 10h15 máy bay mới hạ cánh.

Thấy em rồi!

Em mặc một chiếc áo không tay cổ tim màu xanh, một chiếc quần bò trắng
ngà, đeo một cái kính màu tím, kéo theo một cái va-li lớn. Trông y hệt một
minh tinh từ nước ngoài trở về! Không đúng, có khi minh tinh cũng không
đẹp bằng em.

Tôi vẫy vẫy tay về phía em, em nhìn thấy, gật gật đầu.

Tôi đón lấy cái va-li từ tay em.

Tất cả diễn ra không một lời giao tiếp, cho đến khi em mở miệng trước:
“Cho em một điếu thuốc! “

“Đợi lên xe hẵng hút em.”

“Cứ cho em một điếu, em ngửi trước đã, ức ách mấy tiếng đồng hồ rồi!”
Vừa lên xe, Diệp Tử đã đốt thuốc.

“Em có vẻ nghiện thuốc lá rồi đấy!”

“Nếu không vì nghiện thuốc, liệu anh có quen được em không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.