CHO EM MỘT ĐIẾU THUỐC - Trang 97

Hội Andy đã rời đi từ sáng, nghe nói có gọi điện đến hỏi thăm tình hình của
Diệp Tử.

Tiểu Ngọc bảo Thanh Thanh và mấy đứa cứ về trước, nói rằng bây giờ
không còn vấn đề gì to tát nữa rồi, chỉ cần nghỉ ngơi, mọi người cứ xúm lại
cũng không ích gì, cô ta và Tiểu Tịnh Tử sẽ ở đây chăm sóc Diệp Tử.

Trước khi ra về 3 cô gái đều hôn tạm biệt lên má Diệp Tử.

Tiểu Ngọc ở bên Diệp Tử thêm một đêm nữa, quần áo không thay, cũng
không hề chợp mắt.

Buổi sáng ngày thứ ba, Diệp Tử tỉnh lại, không còn thấy ai ngoài Tiểu
Ngọc.

Tiểu Tịnh Tử người Đài Loan học ở một trường đại học nào đó, hôm nay là
thứ hai, thấy Diệp Tử đã bắt đầu hồi phục, từ sớm đã lên trường.

Diệp Tử chỉ chỉ vào cái di động, bấm số máy của tôi.



Phía trên là toàn bộ ngọn nguồn sự việc



Diệp Tử vừa dứt lời, tôi không đừng được giận dữ và chua xót: “M…kiếp!
Chỉ vì sợ bị liên lụy đã không đưa em đi bệnh viện! Nếu chẳng may mất đi
tính mạng thì làm sao? Đ..m..chúng nó!”

“Đừng nóng thế Hải Đào, chẳng phải giờ em đã khỏe mạnh trước anh sao?
Chẳng phải đã không chết? Xong rồi là xong, sự việc đã qua, nếu em là họ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.