CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 101

Vương Lam Điền chỉ chỉ mình, lại nhìn Chúc Anh Đài, rồi quay đầu

nhìn Diệp Quân Lan với vẻ mặt bình tĩnh, không cam lòng gật đầu, từ từ đi
về.

“Nói đi, ngươi có chuyện gì?” Diệp Quân Lan nhìn Chúc Anh Đài,

giọng điệu không gợn sóng không sợ hãi.

“Ta, ta tới nói xin lỗi .” Chúc Anh Đài hít một hơi, giọng nói đã khôi

phục kiên định như thường ngày, ngược lại có chút cẩn thận e dè, “Chuyện
lần trước ta đã biết rồi, đều do Vương Lam Điền làm, Quân Lan, thật xin
lỗi, ngươi đừng tức giận nha.”

Diệp Quân Lan không nói, nhìn nàng, sắc mặt không thay đổi.

Chúc Anh Đài không nghe thấy nàng trả lời, trong lòng nhất thời sợ

hãi, dùng ánh mắt bất lực nhìn về phía Lương Sơn Bá. Giờ phút này Lương
Sơn Bá cũng hiểu ra, khích lệ nhìn nàng. Chúc Anh Đài có thêm dũng khí,
nói tiếp: “Quân Lan, ta biết ta không nên không tin ngươi, nếu không phải
Vương Lam Điền nói dối, ta sẽ không. . . . . . Quân Lan, tha thứ cho ta có
được hay không?” Chúc Anh Đài nhìn nàng bằng đôi mắt tràn đầy mong
đợi.

Diệp Quân Lan nghe lời nói của nàng, đột nhiên cảm thấy tức cười,

Tiểu Cửu à, ngươi rốt cuộc có biết vì sao ta lại đau lòng hay không? Không
chỉ bởi vì chuyện này, nặng hơn chính là bởi vì tín nhiệm giữa hai chúng ta
còn không bằng người khác nói ba xạo vài câu.

Đúng, Vương Lam Điền sai, nhưng ngươi cũng không có đầu óc sao?

Ngươi không biết suy nghĩ thật kỹ sao? Nếu không phải Vương Lam Điền
nói ra, có phải cả đời ngươi đều cho rằng ta sai hay không?

Diệp Quân Lan giơ tay lên, cắt đứt lời Chúc Anh Đài, bằng hữu tốt

nhất từ nhỏ đến lớn của nàng, mỉm cười: “Tiểu Cửu, không cần phải nói
nữa, ta không giận ngươi, chuyện này đến đây chấm dứt, sắc trời không còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.