CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 102

sớm, ngươi cũng mệt mỏi rồi, trở về đi thôi!” Nói xong, nàng xoay người
trở về phòng, đóng cửa, lưu loát liền mạch.

“Thế nào, muội tha thứ cho nàng ta?” Mã Văn Tài ngồi trên ghế, tỉ mỉ

lau cung nỏ màu vàng trong tay, mắt cũng không nâng lên, hỏi.

“Không thể nói là tha thứ hay không tha thứ, cho tới bây giờ ta chưa

từng tức giận với nàng, thì nói gì đến tha thứ đây?” Diệp Quân Lan châm
chọc cười, đi đến bên cạnh bàn, rót chén trà cho mình, nhìn cái ly trong tay,
rồi nói tiếp: “Ta chỉ là có chút thất vọng mà thôi.”

Nàng cầm chén trà trong tay, uống một hơi cạn sạch, ừm, không tệ, bị

gió lạnh thổi lâu như vậy, uống chén trà nóng quả nhiên thoải mái. Ngáp
một cái, nên đi ngủ rồi. Nghĩ vậy, Diệp Quân Lan xoa xoa mắt, đi về phía
giường, chúc Mã Văn Tài ngủ ngon, rồi nằm xuống ngủ.

Thất vọng, vậy sao? Mã Văn Tài nhìn vẻ mặt có vài phần sung sướng

nhẹ nhõm của Diệp Quân Lan, khóe miệng cong lên thành nụ cười nhợt
nhạt. Xem ra, ở trong lòng Quân Lan, Chúc Anh Đài đã biến thành đồng
học bình thường rồi. Chỉ sợ Chúc Anh Đài vẫn còn không biết đấy! Đôi
mắt lạnh lùng trong trẻo xẹt qua một tia châm chọc.

Chúc Anh Đài cùng Lương Sơn Bá trở về phòng, lòng tràn đầy vui

mừng vì cho rằng Diệp Quân Lan đã tha thứ cho nàng, an tâm tắm rửa rồi
đi ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.