CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 199

“Hai người các ngươi làm sao vậy?” Đào Uyên Minh nheo lại mắt, có

ẩn tình nói: “Chẳng lẽ các ngươi biết hai người kia? Tốt lắm, mau đem bọn
họ đi đi!” Nhanh lên một chút, đem phiền toái mang đi, ông cũng không
cần lưu lạc đầu đường nữa rồi!

“Anh Đài đang ở nhà ông?” Một giọng nói truyền đến, ba người nhất

tề quay đầu lại, người tới chính là Chúc Anh Tề đang nóng lòng chạy đến
sau núi Ni Sơn tìm muội muội, chỉ thấy hắn lập tức xông tới, hướng về phía
Đào Uyên Minh hỏi: “Vị đại thúc này, thúc có thể mang ta đến đó hay
không?”

Đào Uyên Minh bất đắc dĩ, ông thật không muốn trở về, chỉ nhìn hai

người kia ngày ngày lời ngon tiếng ngọt thôi, ông đã nổi da gà rồi, lại càng
không cần phải nói khi trông thấy nước mắt đẫm lệ của nàng ta, giống như
tố cáo ông bắt nạt nàng vậy, bằng không thì ông đã không lấy cớ có việc mà
rời đi không trở về a!

Ông nhìn Diệp Quân Lan một chút, Lan nha đầu, đừng trách ta, một

tay đẩy Diệp Quân Lan ra: “Này, nha đầu này biết chỗ ở của ta, ngươi hỏi
nàng đi!” Sau đó liền bỏ trốn mất dạng.

“Đại thúc!” Diệp Quân Lan giận đến giơ chân, thật quá đáng! Nàng

nhìn về phía Mã Văn Tài, Tu Nhân, làm sao bây giờ? Mã Văn Tài cho nàng
một ánh mắt ý nói “Yên tâm”.

Chúc Anh Tề lúc này mới chú ý đến Diệp Quân Lan cùng Mã Văn

Tài: “Quân Lan, muội biết đúng không? Mau dẫn huynh đi.” Đang định
kéo Diệp Quân Lan đi.

Mã Văn Tài liền ngăn cản hắn, chậm rãi mở miệng: “Lan nhi luôn

không nhớ đường, ta với nàng cùng nhau dẫn huynh đi.”

Chúc Anh Tề lúc này mới nhớ tới bản lãnh mù đường của Diệp Quân

Lan, nhẹ gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.