CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 354

‘Nếu như không được, liền đánh hắn ngất xỉu, phải đưa hắn rời đi!’

Trong đầu Thư Hoa vang vọng lời nói của Diệp Quân Lan, thừa dịp toàn bộ
lực chú ý của Mã Văn Tài đều tập trung chất vấn mình, đưa tay dùng lực,
đánh hắn ngất xỉu.

Mã Văn Tài ngã xuống, Thư Hoa một tay tiếp được, điểm huyệt ngủ

của hắn, rồi quay đầu hướng về phía Mã Thống đang ở bên ngoài, hô to :
“Tướng quân có lệnh, toàn quân trong năm phút phải lập tức rút lui!”

Mã Thống cảm thấy hơi lạ, nhưng thấy Thư Hoa cầm ấn tín của Mã

Văn Tài ra, cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức lui binh.

Thư Hoa mang theo Mã Văn Tài, giục ngựa đi trước.

Mã Thống mang theo đại quân đi ở phía sau, chỉ nghe một tiếng ầm

vang, tuyết trên núi bắt đầu sụp đổ, nhanh chóng đổ xuống một mảng lớn
dưới chân núi, cuồn cuộn về phía đại quân Mã gia.

Cũng may Thư Hoa trở về kịp, mệnh lệnh rút quân thực hiện sớm. Đại

quân tăng nhanh tốc độ, rốt cục thoát khỏi phạm vi tuyết lở, trừ rất ít người
bất hạnh bị tuyết phủ, còn lại đều chạy trốn thành công.

Mã Thống trong lòng ngạc nhiên, âm thầm suy đoán tại sao Thư Hoa

biết, nhưng lại không có kết quả, đáy lòng hơi bất an. Giờ phút này cũng
chỉ có thể chỉnh đốn lại quân đội trở về doanh trại.

Khi Mã Văn Tài tỉnh lại, thì đã trở về Mã phủ.

Giường ngủ quen thuộc, gian phòng quen thuộc, nhưng không có

người quen thuộc.

“Thiếu gia, ngài đã tỉnh!” Giọng Mã Thống vang lên, mang theo chút

lo lắng mơ hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.