CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 85

Trên ghế, một đôi mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn chăm chú vào người

vừa nằm lại giường, hồi lâu mới chậm rãi khép lại.

….

Cầm kỳ thi họa, hôm nay là ngày dạy chơi cờ.

Tạ Đạo Uẩn ngồi ngay ngắn trong phòng, trước mặt bày bàn cờ, vô

cùng thanh thản.

Thật ra Diệp Quân Lan không thích đánh cờ , bởi vì ở nhà bất kể chơi

với ai, thì người thua cũng là nàng, thua rất thảm. Tuy nói quan trọng là quá
trình, nhưng không ai thích làm một chuyện mà mình luôn bị thua. Diệp
Quân Lan cũng thế, cho nên nàng liếc nhìn bàn cờ trước mặt Tạ Đạo Uẩn,
cong miệng lên, phồng má.

Mã Văn Tài luôn hiểu rõ nàng, đối với tính tình trẻ con này, chỉ vỗ vỗ

đầu nàng, bất đắc dĩ cười.

Cho nên nói thói quen là một điều đáng sợ, Diệp Quân Lan đã sớm coi

như không thấy đối với các hành động thỉnh thoảng vỗ đầu nàng, hay dắt
tay của Mã Văn Tài rồi, Mã đại công tử cũng không buông tha cho bất kỳ
cơ hội ăn đậu hũ nào.

Cho nên phương thức chung đụng quỷ dị của hai người cứ tiếp tục xảy

ra như vậy.

Tạ Đạo Uẩn coi như không thấy hành động mờ ám của bọn họ, chỉ

thỉnh thoảng dùng ánh mắt sáng tỏ thấu triệt nhìn bọn họ, nhưng một người
thì thấy không sao cả, còn một người làm như không thấy, thật khiến nàng
có chút dở khóc dở cười.

Tạ Đạo Uẩn dạy học thường theo phương thức cởi mở, chủ trương học

sinh có thể chủ động cầu học, nói: “Có ai nguyện ý cùng ta chơi một ván

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.