CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 87

“Ách ~ nếu không, huynh đi đi?” Diệp Quân Lan thoáng cái liền hào

hứng, giọng nói mang vẻ hưng phấn, rồi trầm tư suy nghĩ phen, “Ta nhớ
được kỳ nghệ của huynh không tệ nha.”

“Ah? Quân Lan, muốn ta lên?” Mã Văn Tài nhíu mày.

“Ừ, ừ.” E sợ thiên hạ không loạn, người nào đó gật đầu, vẻ mặt vô

cùng đáng yêu.

Mã Văn Tài cười một tiếng, vỗ đầu nàng, đáp: “Vậy cũng được!”

Ưu nhã đứng dậy, hắng giọng nói: “Học sinh thỉnh giáo cao chiêu của

phu tử.”

Tạ Đạo Uẩn thỏa mãn cười, đưa tay, làm động tác xin mời.

Mã Văn Tài ngồi xuống, ngón tay thon dài duyên dáng cầm quân đen

lên, lưu loát hạ cờ, sau đó nhìn Tạ Đạo Uẩn cười nhẹ, mây trôi nước chảy.

Một lát sau, ván cờ chấm dứt, hòa.

“Tiên sinh, tài cao!” Mã Văn Tài cũng không để ý, phúc lễ, rồi đứng

dậy trở về chỗ ngồi, kéo Diệp Quân Lan rời khỏi phòng học.

Tạ Đạo Uẩn thở dài một hơi, nhìn ván cờ trước mắt, cũng không

ngẩng đầu lên, nói tan lớp.

Đám học sinh đều giải tán, chỉ còn lại Chúc Anh Đài và Lương Sơn

Bá vì nhìn thấy vẻ mặt của nàng khác thường, nên có chút lo lắng.

Tạ Đạo Uẩn không nói không rằng, chỉ tinh tế xem xét lại.

“Tiên sinh, có cái gì không đúng sao?” Chúc Anh Đài cẩn thận từng li

từng tí hỏi, Lương Sơn Bá gật đầu, vẻ mặt quan tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.