CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 95

trong như chuông bạc theo gió truyền đi.

Mã Văn Tài nghe thấy tiếng cười kia liền biết tâm sự mấy ngày qua

của nàng rốt cục đã tan thành mây khói rồi, trong lòng cao hứng, nhìn Diệp
Quân Lan bên trong rừng đào, cười đến say mê khuynh đảo hồng trần, lộ ra
dung nhan tuyệt diễm như vậy, so với hoa đào còn quyến rũ hơn vài phần.

Có người nói, vui quá hóa buồn. Khổng Tử cũng có nói, trong họa có

phúc, trong phúc có họa.

Khi trở lại học viện Diệp Quân Lan và Mã Văn Tài bị bắt quả tang, bị

Tạ Đạo Uẩn hung hăng phê bình một trận.

Nhưng mà hai người, một người thì vừa giải được khúc mắc trong

lòng, tâm tình không tệ, nên lại khôi phục bộ dạng không tim không phổi,
còn người kia thì ngoại trừ việc liên quan đến ai đó ra thì chuyện gì cũng
không để tâm.

Kết quả, người để ý cũng chỉ có mình Tạ Đạo Uẩn, khiến cho nàng

liên tục cười khổ.

Vận khí của Chúc Anh Đài cũng không tệ, người tìm được nàng là

Lương Sơn Bá.

Lương Sơn Bá thấy bộ dáng nàng thương tâm, hốt hoảng như thế thì

vô cùng lo lắng, liền xin phép Tạ Đạo Uẩn, nói là thương thế của Chúc Anh
Đài chưa lành, cần về phòng nghỉ ngơi.

Tạ Đạo Uẩn thấy thần sắc nàng mơ mơ màng màng, sắc mặt tái nhợt,

lại thêm Lương Sơn Bá trước giờ luôn là người thành thật nên cũng đồng ý.

Nghe vậy Vương Lam Điền đứng một bên hừ lạnh một tiếng.

Lương Sơn Bá vịn Chúc Anh Đài đi về phòng hai người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.