CHỚ HỎI CHỐN QUÂN VỀ - Trang 93

Không sai, Vương Lam Điền hắn nhát gan, sợ chết, hắn sợ Diệp gia

muội tử, sợ tỷ tỷ nhà mình, sợ Mã Văn Tài, nhưng lại không sợ Chúc Anh
Đài.

Vương Lam Điền nhìn Chúc Anh Đài vọt tới trước mặt hắn, vẻ mặt

tràn đầy căm phẫn, rất không sao cả mà trả lời: “Là ta đấy, vậy thì sao?”

Chúc Anh Đài vừa nghe, nhất thời nổi trận lôi đình, giọng vô cùng tức

giận: “Ngươi, ngươi hèn hạ, ngươi vô sỉ, ngươi tiểu nhân!”

“Hèn hạ vô sỉ? Chê cười, ngươi cũng không phải là ngày đầu mới biết

ta.” Vương Lam Điền khoanh tay, trong giọng nói lộ ra vẻ mỉa mai, “Về
phần tiểu nhân sao? Ta vừa rồi cũng không có nói ta là quân tử.”

“Ngươi cưỡng từ đoạt lý, ngươi, ngươi. . . . . .” Chúc Anh Đài giận

đến nỗi nói không ra lời, chỉ vào hắn làm ra vẻ muốn đánh.

Vương Lam Điền vung tay đẩy nàng ra, khiến nàng lảo đảo một cái.

Chúc Anh Đài thật vất vả đứng vững, trì hoãn khẩu khí, rồi mở miệng

mắng: “Nếu như không phải tại ngươi, ta sẽ không hiểu lầm Mã Văn Tài,
cũng sẽ không cùng Quân Lan. . . . . .” Nàng muốn nói lại thôi, trong mắt
rưng rưng.

“Được rồi, Chúc Anh Đài, ngươi đừng ở nơi này mèo khóc chuột giả

từ bi nữa.”

Vương Lam Điền nhìn nàng, trong mắt hiện lên vẻ không kiên nhẫn,

hung hăng nói: “Chúc Anh Đài, ta cho ngươi biết, tay của ngươi là ta đả
thương, không có một chút liên quan nào đến Mã Văn Tài cả, không có!”

“Đúng, Vương Lam Điền ta là một tiểu nhân.” Hắn hít sâu một hơi,

lướt qua Chúc Anh Đài, nhìn thấy đôi mắt rưng rưng, tức giận nhìn chằm
chằm hắn, nhún nhún vai coi như không sao cả, giọng nói lộ ra vẻ khinh bỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.