CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 119

“Mình… sẽ… thích cô ta?”. Thẩm Quân Tắc tỏ ra căm ghét, “Đừng

đùa nữa, mình hận một nỗi không thể cách xa cô ta mười mét. Mình ghét
nhất là cái tính cách ấy của cô ta!”. “Haizz, đừng có nói tuyệt đối như thế”.
Minh Huệ cười nói, “Dù sao thì cái tính ngang bướng của cậu, có thích
cũng sẽ không thừa nhận. Mình thấy bây giờ cậu đã bắt đầu để ý đến cô ấy
rồi, suốt ngày xoay quanh cô ấy, vì cô ấy mà tâm tư không được thoải mái,
đúng không?”.

Thẩm Quân Tắc im lặng một lúc rất lâu rồi mới đau khổ ngoảnh mặt

đi, sa sầm mặt xuống, ném lại một câu rồi quay người đi ra ngoài.

“Cậu và Tạ Ý, đúng là một cặp trời sinh!”. Bị Minh Huệ trêu chọc một

hồi khiến tâm trạng của Thẩm Quân Tắc càng bực bội hơn. Anh lầm lì đi
xuống dưới, muốn đưa Tiêu Tinh lên trên nhưng phát hiện cô không đứng ở
chỗ cũ. Cái đồ ngốc này không phải lại lạc đường rồi chứ? Đúng là một
phút cũng không thể an phận được!

Thẩm Quân Tắc hùng hùng hổ hổ quay người tìm cô, vừa ngoảnh đầu

đã nhìn thấy một người ngoại quốc đứng cách đó không xa đang nói
chuyện với Tiêu Tinh. Tuy không nghe thấy họ nói gì nhưng nhìn vẻ
ngượng ngùng của Tiêu Tinh là biết cô lại gặp phải tình huống không thể
ứng phó.

Thẩm Quân Tắc đi về phía ấy, khí thế chèn ép khiến người bạn quốc tế

kia không kìm được ngoảnh đầu nhìn anh.

Dường như Tiêu Tinh cảm nhận được hơi lạnh bên cạnh, vội vàng

ngoảnh đầu lại. Vừa nhìn thấy Thẩm Quân Tắc, cô đã nở nụ cười rạng rỡ,
nhanh chóng chạy lại như nhìn thấy phao cứu sinh, kéo tay Thẩm Quân Tắc
đi đến trước mặt người đó, mỉm cười giới thiệu: “This is my boyfriend,
Jesen”.

Toàn thân Thẩm Quân Tắc bỗng chốc đông cứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.