CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 138

Ông Thẩm tiếp tục ý nặng tình sâu: “Tiêu Tinh à, sau này cháu phải

quản lý nó, để nó sớm thay đổi tâm tính. Nếu tình cảm của các cháu tốt đẹp
thì sớm kết hôn…”.

“Ông nội”. Thẩm Quân Tắc vừa nghe thấy có điều bất thường, vội

vàng ngắt lời ông, “Bây giờ nói chuyện này vẫn còn sớm”.

“Ừ, cũng phải. Bọn trẻ các cháu có suy nghĩ riêng của mình, từ từ,

không vội, không vội”. Ông Thẩm cười tít mắt nhìn Tiêu Tinh, “Tiêu Tinh
à, sau này có thời gian rảnh rỗi thường xuyên đến nhà ông chơi”.

“Vâng ạ”. Tiêu Tinh vội vàng gật đầu đồng ý.

“Lúc nãy ở đám cưới, ta thấy cháu có vẻ rất bất an, có phải là chưa ăn

no không?”.

Tiêu Tinh vội nói: “Cháu ăn no rồi”.

“Không cần phải khách sáo với ông, ông thấy chắc chắn là cháu chưa

ăn no, lúc ra khỏi cửa còn cầm hai miếng bánh ngọt”. Ông Thẩm nheo mắt
cười rất tươi, giống như phát hiện ra bí mật lớn vậy.

“…”. Tiêu Tinh ngượng ngùng cúi đầu. Ông lão này là thám tử sao?

Quan sát cô kỹ như thế, ngay cả việc cô lấy trộm bánh cũng phát hiện ra.

“Người nhà mà, không cần phải ngại, không thích ăn đồ ăn trong tiệc

cưới, ta sẽ gọi món ngon cho cháu”. Ông Thẩm vuốt râu, nói với Quân Tắc
đứng bên cạnh, “Cháu đi gọi đồ ăn cho Tiêu Tinh. Nó thích ăn gì, chắc
cháu biết rất rõ đúng không?”.

“Vâng”. Thẩm Quân Tắc đứng dậy, nhìn thấy Tiêu Tinh căng thẳng

đan tay vào nhau, trong lòng có chút không yên tâm. Khi đi qua người Tiêu
Tinh, anh không kìm được cúi người xuống, khẽ nói bên tai cô, “Gặp phải
tình huống không thể ứng phó, cô cứ theo cách cũ, kiếm cớ đi vệ sinh”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.