CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 14

Tiêu Tinh đang định lấy cuốn sổ xin người ta chữ kí thì nghe thấy

giọng của anh ta: “Cô ngủ mười mấy tiếng, lại còn nói mê rất nhiều câu kì
lạ, lúc thì nói cửu âm chân kinh đã luyện đến tầng thứ chín rồi, lúc thì nói
máu của tôi không ngọt”.

Anh ta nhếch mép cười khẩy, giống như chế nhạo, nhưng cũng giống

như bông đùa, dù sao anh ta nói như thế có ý đồ gì Tiêu Tinh không thể
hiểu được.

Có điều gì đó bất thường, không nói đến chuyện chữ kí nữa.

Từ trước tới nay Tiêu Tinh luôn là người “gió chiều nao che chiều

nấy”, ngay cả nữ hoàng băng giá như mẹ cũng có thể dễ dàng đối phó trong
suốt bao nhiêu năm, gặp tình huống này dĩ nhiên là dùng phép “lấy nhu
khắc cương” quen thuộc rồi. Cô làm ra vẻ vô cùng thành khẩn, nhìn anh ra
với ánh mắt áy náy, giọng nói cũng rất nghiêm túc, “Xin lỗi, làm ảnh hưởng
đến sự nghỉ ngơi của anh, từ nhỏ tôi đã có thói quen nói mê, ha ha, thật
ngại quá, có lúc tôi còn mộng du cơ. Hôm nay không mộng du, có thể là
đang ở trên máy bay, bị dây an toàn thắt chặt quá”.

Cô thấy khóe miệng anh ta run run, sa sầm mặt xuống, không nói gì.

Tiêu Tinh tươi cười nói tiếp, “Theo tôi được biết, rất nhiều người nói

mê lúc ngủ. Thế này nhé, lần sau khi nào ra khỏi cửa tôi sẽ đeo khẩu trang,
chi bằng anh… cũng đeo tai nghe?”.

Anh ta liếc nhìn cô, lẳng lặng quay đầu đi.

Máy bay nhanh chóng hạ cánh. Người đang ông ngồi cạnh cầm chiếc

laptop rồi đi ngay, dường như không muốn ở cùng Tiêu Tinh thêm một giây
nào nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.