CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 13

Cô quay đầu nhìn ra cửa sổ, bên ngoài cửa sổ vẫn là tầng mây mênh

mông vô tận, những đám mây đủ mọi hình dáng trải dài dưới chân, giống
như tấm thảm bông mềm mại. Không biết máy bay đã bay bao lâu, Tiêu
Tinh có cảm giác cứ bay như thế này đừng nói là bay khỏi châu Á đến với
thế giới mà sắp bay ra khỏi trái đất ra vũ trụ rồi.

Cô đang cảm thấy tẻ nhạt thì đột nhiên trong máy bay vang lên thông

báo sắp hạ cánh. Lúc ấy Tiêu Tinh mới ngớ ngàng cúi đầu nhìn đồng hồ,
không ngờ cô đã ngủ một mạch đến tận New York.

Máy bay chuẩn bị hạ cánh, những tầng mây dưới chân càng ngày càng

mỏng dần, Tiêu Tinh bắt đầu chỉnh lại chiếc túi đeo bên mình. Không hiểu
sao trên cổ lại xuất hiện cảm giác lành lạnh kì lạ giống như lúc mới tỉnh
dậy. Cô không kìm được ngoảnh đầu sang, lúc ấy mới phát hiên nguồn hơi
lạnh ấy – Người đàn ông trẻ tuổi ngồi ở ghế bên cạnh.

Người đó mặc chiếc áo sơ mi màu xám, để mở hai cúc, lộ ra nước da

rám nắng khỏe khoắn. Chiếc kính râm che hơn một nửa khuôn mặt, không
nhìn rõ nét mặt, chỉ là bờ môi mím chặt toát ra vẻ lạnh lùng.

Ô, trên máy bay còn đeo kính râm, dáng vẻ này, chắc không phải là

ngôi sao nào đó xuất ngoại sợ bị chụp ảnh chứ?

Nghĩ đến đây, dòng máu trong người Tiêu Tinh lại sục sôi, lát nữa

cùng nhau đi ra sân bay, có phải sẽ nhìn thấy một đám loli tay giơ biển, tay
cầm băng rôn, lớn tiếng hét “XX em yêu anh”, vì chữ kí của anh ta mà chen
lấn đến vỡ đầu chảy máu? Thú thực cảnh tượng hoành tráng này cô vẫn
chưa thấy bao giờ.

Người ta thường nói nhất cự li, nhì tốc độ, nếu đã trùng hợp như vậy,

chi bằng hãy ra tay trước, xin chữ kí kiếm chút tiền gì đó coi là thu hoạch
bất ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.