CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 155

“Chú nghĩ anh sẽ phạm sai lầm ngu ngốc như thế sao?”. Thẩm Quân

Tắc cau mày, “Tiêu Tinh gọi điện, mười giây không nhấc máy thì sẽ tự
động chuyển sang điện thoại của chú. Anh đã cài đặt rồi”.

“Khụ khụ…”. Thẩm Quân Kiệt ho hai tiếng, “Ngay cả cái này mà anh

cũng cài đặt trước, anh đúng là quá xấu xa!”. Thấy sắc mặt của anh trai
không được tốt lắm, Thẩm Quân Kiệt vội vàng nở nụ cười rạng rỡ, “Có
điều, lần này chúng ta cũng coi như là đại nạn không chết, ắt có hậu phúc!”.

Vừa nói dứt lời, điện thoại của Thẩm Quân Tắc lại đổ chuông, màn

hình hiện số điện thoại của ông nội.

Nụ cười của Thẩm Quân Kiệt sững lại trên khuôn mặt, chỉ tay vào

điện thoại: “Hậu phúc… đến rồi…”.

Thẩm Quân Tắc lườm anh ta, nhấc máy, bình tĩnh nói: “Ông ạ, cháu

và A Kiệt ăn cơm ở ngoài. Dạ… được ạ, cháu lập tức về ngay”.

Sau khi đặt điện thoại xuống, sắc mặt của Thẩm Quân Tắc trở nên vô

cùng nghiêm túc, dường như một cuộc chiến lớn đang ở trước mắt.

Thẩm Quân Kiệt không kìm được tò mò hỏi: “Ông nói thế nào?”.

“Nhà xảy ra chút chuyện”, Thẩm Quân Tắc cau mày, “Tóm lại, Tiêu

Tinh giao cho chú. Chú bày tỏ thái độ phản đối cuộc hôn nhân này với cô ta
là được. Đừng nói linh tinh, càng nói càng sai, biết rồi chứ?”.

“Ồ…”. Thẩm Quân Kiệt ngây người nhìn anh trai.

Thẩm Quân Tắc khẽ vỗ vai em trai, quay người vội vàng đi xuống

dưới. Nhưng Thẩm Quân Kiệt vẫn nhìn thẳng vào tường, thực ra anh ta bị
hai từ “hôn nhân” làm cho choáng váng đến không nói được lời nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.