CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 20

Thật kì lạ, Tiêu Tinh có cảm giác động tác lẳng lặng quay đầu đi của

anh ta rất quen…

Gọi điện thoại cho Thẩm Quân Tắc mười mấy lần mà không được, lại

không dám gọi cho chị họ, sợ ảnh hưởng đến việc sinh con của chị, Tiêu
Tinh đành phải bực tức đứng chờ ở sân bay. Thấy cơn mưa càng lúc càng to
mà “sinh vật” có tên là Thẩm Quân Tắc kia vẫn không có dấu hiệu xuất
hiện, điện thoại cũng không có người nghe…

Thôi, xem ra chắc chắn tên xấu xa kia đã quên chuyện đi đón người

rồi, chi bằng trực tiếp bắt xe đến nhà hắn. May mà tối hôm trước, lúc thu
dọn hành lý, bố đã nhét cho cô một cuốn sổ nhỏ, trên đó có ghi một đống
địa chỉ, trong đó có địa chỉ nhà chị họ và nhà họ Thẩm.

Tiêu Tinh quyết định như vậy, cô kéo hành lý nặng trịch lao ra giữa

trời mưa, gọi một chiếc taxi đến nhà họ Thẩm.

Bốn mươi phút sau, taxi dừng lại trước cửa một khu vườn lớn. Cánh

cửa đóng chặt, nhìn xuyên qua khe hở có thể thấy một tòa nhà ba tầng, đặc
biệt giống những ngôi nhà theo phong cách tiểu tư sản ở Thượng Hải thời
kỳ đầu giải phóng, nếu có thêm một chiếc xe hơi màu đen trước cửa thì
hoàn toàn có thể trở thành hiện trường quay phim của nữ sĩ Quỳnh Dao.

Phong cách của ông Thẩm quả là độc đáo.

Tiêu Tinh đi lên trước nhấn chuông, tiếng chuông thánh thót vang lên

một hồi mà không có ai ra mở cửa.

Không phải chứ? Chị họ sinh con không có ở nhà, cho dù Thẩm Quân

Tắc cũng có việc bận không ở nhà, nhưng chẳng phải nhà họ Thẩm có
nhiều người lắm sao? Ông Thẩm, bác trai bác gái, cô chú, anh em, lẽ nào
tất cả bọn họ đều không có nhà, bay hơi hết cả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.