CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 204

Tiêu Tinh buồn rầu nói, “Tao thà lấy đười ươi rồi bị nhốt trong vườn

bách thú còn hơn”.

… Thẩm Quân Tắc đáng thương, trong lòng cô ấy anh đã được sánh

ngang với đười ươi rồi. Kỳ Quyên thầm mặc niệm cho Thẩm Quân Tắc hai
giây, sau đó vỗ vai Tiêu Tinh, nghiêm túc nói:“Tiêu Tinh à, nói thật với
mày tao hiểu Thẩm Quân Tắc nhiều hơn mày. Anh ta không phải là loại
người không có việc gì làm đi chòng ghẹo con gái đâu. Ngược lại, anh ta là
người bề ngoài rất nghiêm túc nhưng bên trong rất thú vị”.

Tiêu Tinh không hiểu cách Kỳ Quyên miêu tả cho lắm, cô nhìn cô ấy

bằng ánh mắt đầy hoài nghi. Lạ thật, vì sao đột nhiên Kỳ Quyên lại có cảm
tình với Thẩm Quân Tắc? Cô ấy rất hiếm khi khen ngợi người khác.

“Lần trước lúc anh ta đến văn phòng luật sư, dáng vẻ nghiêm nghị ấy

làm tao buồn cười chết đi được, cứ như đi họp vậy”. Kỳ Quyên cười rồi nói
tiếp, “Lúc đầu anh ta lừa mày, tao đoán cũng là vì bất đắc dĩ. Nhìn cái dáng
vẻ nổi nóng của mày, nghe thấy mày chửi rủa ngay trước mặt, sao anh ta
dám thừa nhận đó là anh ta, đâu phải anh ta không muốn sống nữa”.

“Tao đâu có giết anh ta, thừa nhận khó đến thế sao?”.

“Tuy những người hiểu mày đều biết mày chỉ là hổ giấy, nhưng khó

đảm bảo anh ta sẽ không coi mày là hổ thật”.

Tiêu Tinh gật đầu. Cô luôn nghĩ rằng những người học luật cho dù gặp

chuyện gì, đầu óc cũng vô cùng sáng suốt tỉnh táo. Họ có thể phân tích
những sự việc phức tạp một cách rất logic. Vì thế từ trước đến nay cô luôn
nghe lời Kỳ Quyên, lúc nào cũng có cảm giác sau khi nghe luật sư phân
tích, hành động của mình sẽ trở nên chuyên nghiệp hơn.

Tiêu Tinh nhìn cô và nói:“Thế theo mày, bây giờ tao nên làm thế

nào?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.