CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 254

chưa có cơ hội gặp mặt, chỉ gọi điện thoại chúc mừng mấy lần. Hôm nay
chị cũng đến tham dự, lại còn bế con gái mới sinh đi cùng.

Không ngờ Tiêu Phàm cũng đến tham dự hôn lễ. Nhớ lại cảnh tượng

hôn Thẩm Quân Tắc lúc nãy bị họ nhìn thấy, Tiêu Tinh bỗng cảm thấy khó
xử.

“Anh sang lúc nào vậy? Sao không gọi điện thoại?”.

“Tối qua mới sang, muộn quá, đoán là em ngủ rồi nên không gọi điện

cho em. Quân Tắc ra sân bay đón anh”. Giọng nói của Tiêu Phàm rất lạnh
lùng, có điều Tiêu Tinh biết phong cách nói chuyện của anh là vậy nên
cũng không để ý. Có điều chuyện Thẩm Quân Tắc đi đón anh họ khiến cô
có chút bất ngờ, không kìm được ngoảnh đầu nhìn anh. Nét mặt của Thẩm
Quân Tắc rất thản nhiên, thái độ cao ngạo, ra vẻ “chỉ là chuyện nhỏ, em
không cần khen anh”.

Dĩ nhiên Tiêu Tinh không hề định khen anh.

So với việc Tiêu Tinh phải đấu tranh tư tưởng khi gọi bố mẹ “chồng”,

Thẩm Quân Tắc rất bình tĩnh, mời rượu bố mẹ Tiêu Tinh, gọi bố mẹ rất
thuận miệng. Tiêu Tinh thầm nghĩ, với người mặt dày, quả nhiên không gì
có thể so sánh…

Bố có vẻ rất thích Thẩm Quân Tắc. Ánh mắt bố nhìn anh ta cứ như

nhìn con trai của mình vậy. Tiêu Tinh là con gái đứng một bên, giống như
con của mẹ kế, “Tiêu Tinh còn ít tuổi, nhiều lúc suy nghĩ không chín chắn,
Quân Tắc, sau này còn phải chỉ bảo nó”.

“Vâng”, Thẩm Quân Tắc cười rất phong độ.

Mẹ cũng rất thích anh ta, vẻ mặt cao ngạo lạnh lùng cũng trở nên dịu

dàng khi nhận ly rượu của Thẩm Quân Tắc, “Thói quen sinh hoạt của Tiêu
Tinh rất tệ, sau này còn phải nhường nhịn nó”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.