CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 322

Thẩm Quân Tắc lái xe ra khỏi nhà để xe, sau khi nhìn bản đồ tuyến

đường mà Tiêu Tinh đã nói, anh đi đường tắt đến khu phía tây thành phố.
Suốt đường đi anh phóng xe điên cuồng, không biết bị bao nhiêu lái xe
lườm nguýt chửi rủa. Đám vệ sĩ đi theo anh nếu không phải là những tay
đua siêu hạng thì rất nhiều lần, suýt chút nữa không theo kịp anh. Mọi
người toát mồ hôi hột, không biết hôm nay Thẩm Quân Tắc bị làm sao, gọi
họ ra ngoài đua xe ư?

Thẩm Quân Tắc phóng xe điên cuồng trên đường còn Tiêu Tinh lúc

này đang ở trong nhà vệ sinh, bồn chồn bất an vã nước lạnh vào mặt.

Quả nhiên giác quan thứ sáu và sự cảnh giác của cô không sai chút

nào. Đúng lúc cô gọi điện thoại cho Thẩm Quân Tắc xong thì đột nhiên
người đàn ông bên cạnh khóa trái cửa xe. Hướng đi của chiếc xe càng ngày
càng kỳ lạ, ngay cả một người lớn lên ở đây như cô cũng chưa bao giờ đến
nơi hẻo lánh như thế này.

Tiêu Tinh thử cố làm ra vẻ bình tĩnh nói chuyện với ông ta, muốn biết

mục đích của ông ta nhưng ông ta chỉ mỉm cười, vừa lái xe, mu bàn tay vừa
vô tình hay cố ý nhẹ nhàng chạm vào đầu gối của cô. Hành động ấy khiến
Tiêu Tinh thấy buồn nôn.

Tiêu Tinh cố làm ra vẻ bình tĩnh, ép mình ghi nhớ tất cả những cột

mốc dễ nhận thấy trên đường đi.

Không ngờ ông ta lại đưa mình đến khách sạn. Nhìn cánh cửa khách

sạn mà sống lưng của Tiêu Tinh không khỏi cứng đờ.

Ở khu ngoại ô xa xôi này, người đi lại rất thưa thớt. Tiêu Tinh vốn

định nhân lúc ông ta đến quầy lễ tân thuê phòng tìm người cầu cứu nhưng
thấy ông ta cười cười nói nói với nhân viên phục vụ, cảm giác lòng nguội
lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.