CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 363

trong lòng cảm thấy bực tức. Đây đúng là khu mua bán trang sức chứ
không phải khu cướp tiền chứ? Chiếc nhẫn nhỏ tý xíu mà bán đắt như vậy,
tiền mua một chiếc nhẫn đủ cho cô ăn lẩu dê cả đời…

Thẩm Quân Tắc dừng lại trước một quầy hàng, ngoảnh đầu nhìn Tiêu

Tinh đang tò mò ngó nghiêng, lạnh lùng hỏi: “Nhìn thấy chiếc nào mình
thích chưa?”.

Từ nhỏ Tiêu Tinh đã không hứng thú với những đồ “phụ nữ” như

trang sức hay mỹ phẩm. Mỗi lần nhìn thấy đồ ăn hai mắt cô lại sáng lên,
thấy trang sức thì chẳng có chút cảm hứng nào. Nhìn những chiếc nhẫn lấp
lánh trong tủ kính cũng không thấy thích thú, lướt nhìn một lượt, chọn
chiếc rẻ nhất, khẽ giơ ngón trỏ chỉ chỉ: “Chiếc này rất đẹp”.

Thẩm Quân Tắc chỉ cần nhìn ánh mắt là biết suy nghĩ của cô, anh nhíu

mày, sa sầm mặt xuống nói: “Thôi, anh chọn cho em”.

Nhân viên bán hàng tươi cười bước lại, “Thưa anh, có cần tôi giúp gì

không?”.

Thẩm Quân Tắc chỉ vào quầy hàng, “Phiền cô cho tôi xem chiếc này”.

“Được, ai đeo ạ, cần số mấy ạ?”.

“Cô ấy đeo”, Thẩm Quân Tắc kéo Tiêu Tinh đang đứng bên cạnh tò

mò ngó nghiêng lại, kéo tay cô lên cho nhân viên bán hàng nhìn.

Nhân viên bán hàng mỉm cười với Tiêu Tinh, nhanh chóng lấy một

chiếc nhẫn đặt lên mặt quầy. Tiêu Tinh bị nụ cười thấu hiểu của cô ấy làm
cho ngượng ngùng, đang định rụt tay lại, không ngờ tay phải đã bị Thẩm
Quân Tắc túm lấy.

Thẩm Quân Tắc bình tĩnh nắm tay Tiêu Tinh, tay kia cầm nhẫn, đeo

vào ngón áp út của cô một cách rất tự nhiên, sau đó giơ tay cô lên ngắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.