CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 429

Hoa Kiều nghe giảng, làm quen với môi trường học tập. Đúng rồi, còn có
thầy giáo Ôn Bình kỳ quái, khi nào rảnh rỗi có thể tìm anh ta mượn ít tài
liệu ôn tập…

Đang suy nghĩ vẩn vơ, đột nhiên chuông cửa reo.

Cứ ngỡ Kỳ Quyên quên mang tài liệu nên quay lại, Tiêu Tinh cũng

không chú ý đến bộ quần áo ngủ xộc xệch mình mặc lúc dọn vệ sinh liền
cầm chổi chạy ra mở cửa, vừa mở vừa cười tít mắt: “Tiểu Quyên, mày lại
quên mang gì à… ặc…”.

Nụ cười bỗng chốc biến mất.

Người đứng trước mặt đâu phải là Kỳ Quyên, rõ ràng là Thẩm Quân

Tắc.

Không biết người đàn ông này bị làm sao, sáng sớm đã chạy đến nhà

Kỳ Quyên, lại còn mặc complet rất lịch sự, nghiêm túc giống như con rể đi
gặp mẹ vợ vậy.

Càng đáng sợ hơn là lúc nhìn thấy cô, Thẩm Quân Tắc còn nhếch

mép, nở nụ cười dịu dàng.

“Sao mắt sưng thế? Đêm qua không ngủ được à?”. Anh cố tình hạ

thấp giọng, nghe rất ấm áp. Anh nói rồi đưa tay ra, động tác ấy giống như
muốn xoa đầu Tiêu Tinh, an ủi cô.

Thấy ngón tay của anh chỉ cách đầu mình chưa đầy năm centimet,

Tiêu Tinh sợ quá vội vàng rụt cổ lại. Đùa cái gì chứ, cô đâu phải vật nuôi
trong nhà, không thích bị người khác tùy tiện xoa đầu.

Thẩm Quân Tắc thấy cô rụt cổ né tránh, cũng không bận tâm, chỉ mỉm

cười nói: “Dậy sớm như vậy quét dọn nhà cửa cơ à? Thật không giống tác
phong của em”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.