CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 432

không mang đi, phải mặc bộ quần áo ngủ rộng thùng thình, sáng sớm còn
bị gọi dậy quét nhà…

Càng nghĩ càng thấy đau lòng, không kìm được vẫy tay với cô, dịu

dàng nói: “Em lại đây”.

Tiêu Tinh bước vài bước, dừng lại ở vị trí cách anh một mét, nhìn anh

với ánh mắt cảnh giác, “Làm, làm gì?”.

Thẩm Quân Tắc không trả lời, quay sang lấy một chiếc áo khoác trong

vali rồi đứng dậy, bước lên trước một bước, tay phải khẽ vòng qua vai cô,
khoác chiếc áo khoác lên người cô rất tự nhiên, dịu dàng nói: “Mấy hôm
nay trời lạnh, hôm nay còn có mưa. Mặc dù ở trong phòng nhưng cũng
đừng mặc ít áo quá, cẩn thận không bị cảm”.

“… Cảm, cảm ơn”. Tiêu Tinh cảm thấy bối rối trước sự quan tâm của

anh.

Vẻ mặt và động tác của anh đều hết sức tự nhiên, dường như khoác áo

cho cô là chuyện rất bình thường. Nhưng trong lòng Tiêu Tinh lại có chút
kỳ lạ, hành động thân mật này là của những người yêu nhau. Quan hệ giữa
cô và anh không thân thiết như thế mới đúng… Thêm vào đó đột nhiên
khoảng cách giữa hai người xích lại, thậm chí lúc anh nói hơi thở nóng ấm
còn khẽ phả vào tai cô. Mặc dù cách lớp áo nhưng vẫn có thể cảm nhận
được hơi ấm từ bàn tay anh đặt trên vai, chỉ là sự tiếp xúc nhỏ như vậy đã
khiến Tiêu Tinh cảm thấy khó thở, tim đập thình thịch. Cô ngẩng đầu, bắt
gặp ánh mắt sâu lắng của anh, vội vàng bối rối cúi đầu xuống, tránh ánh
mắt anh.

Thẩm Quân Tắc chỉnh lại áo khoác cho cô rồi mới rụt tay lại, khẽ nói:

“Em muốn chuyển đi cũng được nhưng điều kiện là anh tìm nhà cho em.
Một mình em thuê nhà bên ngoài anh không yên tâm”. Anh nghĩ một lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.