CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 442

Anh nói rồi nhìn cô âu yếm, sau đó bật ô, quay người đi vào cơn mưa.

Sau khi lên xe, Thẩm Quân Tắc nhìn chiếc ô đặt bên cạnh, khóe miệng

không kìm được khẽ nở nụ cười.

Không ngờ cô nàng ngốc nghếch này cũng biết thương anh, đúng là

tiến bộ vượt bậc. Nhớ lại dáng vẻ cô ngượng ngùng cúi đầu nói những lời
quan tâm, trong lòng anh thấy ấm áp hẳn.

Tiêu Tinh đúng là khắc tinh của anh, số lần mỉm cười trong buổi sáng

ngày hôm nay còn nhiều hơn cả tháng trước cộng lại. Ngay cả những dây
thần kinh tê liệt đã lâu trên khuôn mặt, sau khi anh thích Tiêu Tinh cũng đột
nhiên trở nên linh hoạt hẳn lên.

Thẩm Quân Tắc vui vẻ khởi động xe, nhận tiện đeo tai nghe gọi điện

thoại cho em trai. Vừa kết nối đã thấy đầu dây bên kia gào lên điên cuồng:
“Anh không nhầm đấy chứ! Em đang nói đến chỗ quan trọng, anh cho một
câu ‘lát nữa anh gọi lại’ rồi cúp máy. Rốt cuộc bên anh xảy ra chuyện gì mà
anh vội vàng cúp máy như thế?”.

Thẩm Quân Tắc nhíu mày, lạnh lùng nói: “Tiêu Tinh mang ô cho anh,

anh cúp máy thì sao?”.

Thẩm Quân Kiệt sững người, một lúc lâu không nói được lời nào.

Tiêu Tinh chạy xuống mang ô cho anh? Chứ không phải là đứng trên

dội chậu nước rửa chân vào đầu anh sao?

Thật sự không thể tưởng tượng được bà chị dâu “hổ cái” độc ác như

kẻ thù bỗng trở nên dịu dàng ân cần như thế từ khi nào. Nghe giọng nói ẩn
chứa vẻ đắc ý của anh trai, Thẩm Quân Kiệt không kìm được ho liền ba
tiếng, khẽ nói: “Anh, anh vẫn chưa tỉnh rượu à?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.