CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 460

Thẩm Quân Tắc ôm chặt Tiêu Tinh như bảo vệ con vật nhỏ bé, ham

muốn độc chiếm mãnh liệt một cách đáng ngạc nhiên. Đáng tiếc Tiêu Tinh
mơ hồ vẫn không hiểu. Ôn Bình là người sáng suốt, dĩ nhiên sẽ không ngốc
đến nỗi chen chân vào, thấy Thẩm Quân Tắc vẫn còn một chút ghen tuông
với mình, vội vàng biết điều bỏ đi.

“Tôi có chuyện phải đi trước. Tiêu Tinh, nếu có vấn đề gì về chuyện

thi cử thì em cứ gọi điện cho tôi”.

Quả nhiên Thẩm Quân Tắc không nói gì nữa, chỉ mong anh ta biến đi

thật nhanh.

Tiêu Tinh mơ hồ hoàn toàn không hiểu suy tính trong lòng hai người,

ngây ngô gật đầu: “Thầy Ôn thầy cứ làm việc của thầy đi, em còn rất nhiều
chỗ không hiểu, hôm khác em sẽ tìm thầy”.

Thẩm Quân Kiệt cũng rất biết ý, sau khi Ôn Bình đi, anh ta vội mỉm

cười với Tiêu Tinh: “Chị dâu, theo dõi chị không phải là ý của anh em. Anh
ấy chỉ muốn em chú ý đến tình hình của chị mà thôi. Thật đấy, tại em diễn
vai thám tử diễn đến phát nghiện, chị cứ coi em là thằng tồi, đừng giận
nữa”.

“Cậu còn dám nói! Cậu theo dõi tôi hai ngày làm tôi sởn hết gai ốc,

suýt chút nữa thì báo cảnh sát đấy, biết không?”.

“Vâng vâng, em không dám nữa”.

Thấy Tiêu Tinh định giơ tay ra đánh người, Thẩm Quân Tắc vội vàng

ngăn cô lại, khẽ nói: “Được rồi, lần này bỏ qua cho nó”.

“Nhưng cậu ta…”.

Thẩm Quân Tắc vỗ vai Tiêu Tinh an ủi, cau mày với Thẩm Quân Kiệt,

“Còn không đi mau?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.