CHỜ MỘT NGÀY NẮNG - Trang 8

Bố mẹ rất bận nên từ nhỏ Tiêu Tinh đã được đưa về quê cho ông nội

nuôi. Vì thế mỗi lần mẹ phàn nàn cô không biết trang điểm, cô lại cười và
nói: “Phong cách quê mùa của con là do từ nhỏ ở cùng ông nội quá lâu. Lúc
ấy con mặc áo bông hình hoa, quần ngắn, ông nội khen con rất xinh”.

Nghe con gái nói như vậy, sắc mặt của Nhạc Lăng bỗng trở nên u ám,

nói một câu “tùy con” rồi quay người bước ra ngoài.

Tiêu Tinh nhìn cái cổ cứng đơ như cổ thiên nga của mẹ, trong lòng

không khỏi cười thầm…

Mấy hôm trước, thiên kim nhà chú Trương lấy chồng, con gái bác Lưu

cũng bi ép đi xem mặt, trong tiếng gào khóc kêu than của những nữ dồng
bào vì không có bạn trai nên bị ép đi xem mặt, Tiêu Tinh đã vô cùng thông
minh khi chọn đi học thạc sĩ ở nước ngoài.

Cô cố tình trang điểm giống 1 cô nữ sinh đơn thuần là vì muốn bố mẹ

nghĩ rằng “con gái vẫn còn là học sinh, không cần phải vội”, xua tan ý nghĩ
“con gái lớn rồi, nên nghĩ đến chuyện hôn nhân đại sự”. Nếu ngày nào cũng
ăn mặc già dặn gợi cảm, bố mẹ sẽ tưởng cô là cô gái quá lứa lỡ thì đang cô
đơn, nhanh chóng lên kế hoạch gả chồng cho cô mất.

Người ta nói hôn nhân là nấm mồ, Tiêu Tinh vẫn còn muốn sống tự do

thêm vài năm nữa, ai muốn còn trẻ như vậy mà đã chui vào trong mồ.

Kế hoạch của Tiêu Tinh nghe có vẻ rất hay nhưng không ngờ lần này

đi New York lại có một nấm mồ đang chờ cô, hơn nữa lại còn là nấm mồ
cao cấp được đo theo đúng dáng người của cô.

Tục ngữ nói rất hay, nếu bạn yêu cô ấy, hãy đưa cô ấy đến New York,

bởi vì đó là thiên đường. Nếu bạn hận cô ấy, hãy đưa cô ấy đến New York,
bởi vì đó là địa ngục. Rất lâu sau đó, cuối cùng Tiêu Tinh mới hiểu, tình
cảm của mẹ đối với mình đúng là vừa yêu vừa hận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.