CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 138

“Có, chúng tôi có một số loại, không nhiều.”
“Có loại nào cần bảo quản lạnh không?”
“Có.”
“Và một số phải giữ đông lạnh?”
“Một hoặc hai.”
“Ở đâu?”
Eva Kazka rít một hơi thuốc. “Trong tủ lạnh, tất nhiên.”
“Cô có tủ lạnh riêng hay dùng phòng ướp lạnh ở nhà hàng?”
“Tôi phải thừa nhận anh có đầu óc rất tập trung mà cực kỳ hữu dụng

trong công việc của anh.”

“Cô bảo quản thuốc trong phòng ướp lạnh ở nhà hàng phải không?”
“Phải.”
“Cô đã nhìn thấy cái xác trong đó à?”
“Tôi nhìn thấy rất nhiều xác chết. Chúng tôi có số người chết còn nhiều

hơn số trẻ được sinh ra. Tại sao không hỏi về chuyện đó?”

“Cô đã nhìn thấy cái xác của Lev Timofeyev à?”
“Nếu tôi nhìn thấy thì sao? Tôi thực sự không biết ông ta là ai?”
“Và đã nhận xét ông ấy không phải chết vì đột quỵ.” Maria và những

người phụ nữ ngồi trên băng ghế chờ hết nhìn Eva rồi nhìn sang Arkady
như thể một trận đấu tennis đang diễn ra trong làng. Olga rướn người về
trước, tháo cặp kính ra. “Cụ thể hơn đi.”

Eva nói, “Có một thi thể mặc com lê được bọc trong túi nilon. Tôi chưa

bao giờ nhìn thấy ông ta trước đây. Tất cả chỉ có thế.”

“Mọi người có nói với cô là ông ta chết vì đột quỵ không?”
“Tôi không nhớ.”
Arkady không nói gì. Đôi khi chờ đợi sẽ tốt hơn, nhất là khi có mặt

những khán giả háo hức như Maria và bạn bè của bà.

“Tôi nghĩ nhân viên nhà bếp đã nói ông ta bị đột quỵ,” Eva nói.
“Ai đã ký vào giấy khai tử?”
“Không ai cả. Không ai biết ông ta là ai hay chết như thế nào hoặc đã

chết bao lâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.