CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 198

tôi đã cân nhắc. Tôi có thể sống cuộc sống cũ cùng những người quen cũ,
phần lớn bị tôi tống vào tù, hoặc có khởi đầu mới với Lyuba, kiếm tiền thực
sự và mua một ngôi nhà.”

“Đó cũng là lúc Bobby gửi mail cho anh hả?”
“Đúng lúc luôn.”
“Địa chỉ là Laika1223.”
“Laika là một con chó tuyệt vời.”
“Một câu chuyện cảm động.”
“Tôi nói đúng chưa, luôn rõ ràng đen trắng.”
“Và anh cũng đang cai rượu hả?”
“Gần như thế. Thi thoảng làm một ly thôi.”
“Còn Anton thì sao?”
“Đây là một vấn đề đạo đức khó xử.”
“Tại sao?”
“Bởi vì anh không trả tiền. Bây giờ tôi không chỉ nghĩ cho bản thân mình

mà còn phải lo cho Lyuba. Và hãy nhớ, Zurin nghiêm cấm việc liên lạc.
Chưa kể đến đại tá Ozhogin. Ông ta bảo tuyệt đối không được liên lạc với
anh. Chẳng ai muốn tôi nói chuyện với anh hết.”

“Bobby Hoffman gọi cho anh trong lúc tôi tới đây phải không? Anh ta

nói gì?”

“Nói chuyện với anh nhưng phải giữ mồm giữ miệng.”
“Sao không mua giày mới?” Arkady chợt nhìn xuống chân Victor.
“Bắt đầu túng quẫn rồi.”
Hết lần này đến lần khác, Arkady bắt gặp Victor liếc về phía cửa một tòa

nhà với cửa hàng đồ da của Ý ở tầng trệt cùng các văn phòng chuyên
nghiệp phía trên. Victor ăn một ly kem hoa quả còn Arkady thì gọi bánh
kếp. Bằng cách nào đó Khu vực cấm khiến người ta mất đi cảm giác đói.
Chiều dần chuyển sang tối và quảng trường trở nên lung linh hơn nhờ ánh
đèn chiếu vào đài phun nước, biến chúng thành các đài phun ánh sáng.
Victor chỉ vào nhà hát được chiếu sáng trên đỉnh đồi phía trên quảng
trường. “Nhà hát opera. KGB đã từng sử dụng nó và người ta nói rằng có
thể nghe thấy tiếng la hét ngay từ chỗ này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.