CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 208

Vanko nhún vai và Arkady nói là anh không biết cho dù anh tự hỏi tại

sao mình lại nói dối đến hai lần về Eva.

“Anh chắc là không gặp cô ấy chứ?” Alex hỏi Arkady.
“Tôi vừa trở về từ Kiev.”
“Đúng đấy,” Vanko xen vào. “Xe máy của anh ấy vẫn còn ấm.”
“Có lẽ chúng ta nên ra một thông báo mất tích dành cho Eva,” Alex nói.

“Anh nghĩ sao, Renko?”

“Sao anh lại lo lắng thế?”
“Một người chồng lo cho vợ thôi.”
“Hai người đã ly dị rồi.”
“Chẳng quan trọng, cũng không phải việc của anh. Vanko, anh gọi bia

cho chúng tôi được chứ?”

“Được.” Vanko hớn hở, len lỏi giữa đám người đang khiêu vũ, hướng tới

quầy.

Arkady không muốn nói về Eva với Alex. Anh hỏi, “Bố anh là nhà vật lý

nổi tiếng và anh cũng từng là nhà vật lý. Tại sao anh lại chuyển sang mảng
sinh thái học?”

“Ai quan tâm chứ?”
“Đó là sự thay đổi đáng chú ý.”
“Không, thứ đáng chú ý là hai trăm nhà máy điện hạt nhân và mười ngàn

đầu đạn hạt nhân trên thế giới đang nằm trong tay của những kẻ bất tài.”

“Một tuyên bố có tầm ảnh hưởng sâu rộng.”
“Thực sự chỉ có một thôi. Tôi nghĩ chúng ta có thể tin vào nó.” Alex hạ

thấp giọng xuống mức chỉ hai người có thể nghe thấy được. “Renko, thật ra
là tôi và Eva chưa thực sự ly hôn. Trên giấy tờ thì đúng. Nhưng trong tim
tôi thì không. Đó là loại quan hệ thân mật không bao giờ kết thúc.”

“Một ông chồng cũ sẽ không bao giờ than vãn.”
“Bên ngoài Khu vực cấm thì có thể. Nhưng bên trong lại rất khác biệt,

đơn giản hơn. Anh là người có học thức, anh có biết mùi là gì không?”

“Một cảm giác.”
“Còn hơn thế. Mùi là bản chất, là sự liên kết các phân tử tự do của chính

sự vật đó. Nếu thực sự có thể nhìn thấy người khác, chúng ta sẽ thấy những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.