CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 206

“Chúng ta đều đang rất thành thật. Giờ anh hãy hỏi đi.” Arkady vươn tay

và nhẹ nhàng gỡ khăn quàng để nó hờ hững trên vai cô. Anh xoay nhẹ cằm
cô cho đến khi luồng ánh sáng lờ mờ chỉ vừa đủ để thấy được vết sẹo ở cổ
cô.

“Tại sao?” Anh chạm vào vết sẹo và cô rùng mình như thể anh vừa đâm

gai vào đó.

“Phòng khi tôi quên mất.”
“Cái gì?”
Tiếng mở cửa bên dưới và một giọng nói vọng lên cầu thang, “Renko, là

anh hả? Tôi có vài thứ cho anh này. Tôi đang lên đấy.”

“Vanko,” Eva nhanh chóng buộc lại khăn.
“Tôi sẽ cho anh xem.” Vanko lảo đảo định bước lên.
“Chờ chút, tôi xuống ngay đây,” Arkady đáp.
Eva thì thầm, “Vì lợi ích của anh, đừng bảo tôi đang ở đây nhé.”
Quán cà phê là câu lạc bộ buổi tối và là nơi tụ tập của giới thượng lưu

Chernobyl, danh tiếng của Arkady đã tăng lên đáng kể từ khi anh phát hiện
ra thi thể của Boris Hulak trong hồ làm mát. Arkady phải chen lấn để có
được chỗ ngồi cùng một cái bàn trong lúc Vanko gọi cho anh cốc bia. Quán
đang phát nhạc của Pink Floyd để mọi người có thể nhảy nếu muốn.

“Alex bảo là anh thu hút đám giết người như nam châm hút sắt ấy.”
“Alex luôn nói những điều tốt đẹp nhất.”
“Anh ta sẽ tới sau. Anh ta đang tìm Eva.”
Arkady không hé răng về chuyện anh vừa gặp cô. Thú vị, anh thầm nghĩ.

Sự câu kết đầu tiên của họ. “Anh nói là có gì đó cho tôi.”

“Về người Do Thái.” Vanko mở ba lô đeo vai ra, đưa cho Arkady một

cuốn băng cát xét không dán tên, ngoại trừ nhãn giá một trăm đô la.

“Sao anh lại đưa ra mức giá này?”
“Nó là món quà lưu niệm rất giá trị. Chúng ta có thể bán nó cho người

bạn Mỹ của anh và chia tiền. Anh thấy thế nào?”

“Cuốn băng về một hầm mộ ấy hả? Có phải ngôi mộ chúng ta tới hôm

qua không? Anh thực sự kinh doanh nó sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.