CHÓ SÓI CẮN CHÓ NHÀ - Trang 204

“Không đùa đâu. Tôi sẽ cảm thấy rất thất vọng nếu cậu không tới.”

Campell dừng lại như đếm đến ba mươi rồi nói thêm. “Vậy là đồng ý rồi
nhé,” sau đó mất hút vào phòng.

Eva để bầu không khí thoải mái trở lại một chút. “Người bạn mới của

anh à? Anh rất kiên nhẫn với ông ta. Ông ta vừa nói gì thế?”

“Tôi cho là ông ta nói whiskey giúp chống lại phóng xạ tốt hơn vodka.”
“Có vài người anh không thể giúp đỡ.”
“Tái nhợt?” anh nhắc nhở cô.
“Đó chỉ là ấn tượng của tôi, bởi vì Timofeyev vẫn đang mặc quần áo và

được giữ đông lạnh. Cho dù thế, ông ta trông có vẻ nhợt nhạt và khô kiệt.
Tôi không suy nghĩ nhiều vào lúc đó. Tôi đã từng thấy nhiều vết thương
như thế trên các xác chết ở Chechnya. Cắt động mạch chính ở cổ họng và
đầm đìa máu. Nhưng người bạn của anh lại không thế. Sơ mi của ông ta
sạch sẽ, nếu không kể bùn đất và nước mưa. Tóc ông ta cũng thế. Nhưng,
lỗ mũi lại bị bịt kín bởi máu đã khô.”

“Ông ta bị chảy máu cam.”
“Còn hơn cả máu cam.”
“Bị gãy à?”
“Không có vết bầm tím. Tất nhiên, đàn sói đã cắn xé ông ấy và vì thế, tôi

không dám chắc.”

“Bị cắt cổ và tái nhợt nhưng không dính máu trên sơ mi hay tóc, chỉ có

trong mũi. Mọi thứ có vẻ mâu thuẫn nhỉ.”

“Phải. Tuy nhiên tôi cũng nên xin lỗi lần nữa vì đã nhắc tới vợ anh. Đó là

hành động ngu ngốc. Tôi e là lúc đó mình đã mất hết tính nhạy cảm. Không
thể tha thứ được.”

“Không, cái chết của cô ấy mới thật không thể tha thứ được.”
“Anh đổ lỗi cho bác sĩ.”
“Không.”
“Tôi hiểu. Anh là thuyền trưởng của con tàu sự sống, anh cho là mình

phải chịu trách nhiệm với mọi người.” Cô thở dài. “Tôi xin lỗi, hẳn tôi say
rồi. Cho dù chỉ uống một chén. Tôi thường không cảm thấy khó chịu nhanh
như thế này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.