CHÓ SỦA NHẦM CÂY - Trang 175

vị bác sĩ gia đình luôn giúp con anh khỏe mạnh, người thầy đã khuyên nhủ anh,
những học trò khiến anh tự hào, những đồng nghiệp từng ủng hộ anh, người trợ
lý bên cạnh anh 25 năm, con cái, và tình yêu của đời anh, Lola. Độ tuổi của họ
trải dài từ 28 cho đến 87. 44 nghe chừng như một con số lớn, nhưng nếu như bạn
đào đủ sâu vào tâm trí mình, có lẽ bạn sẽ nhận ra số người từng giúp bạn định
hình bản thân cũng không ít hơn là mấy. Điều này chỉ chứng tỏ chúng ta dễ quên
lãng những con người đã để lại ảnh hưởng trong cuộc đời mình đến thế nào.

Walter lên kế hoạch tri ân. Kiểu như một giải thưởng thành tựu trọn đời,

nhưng là để trao đi thay vì nhận lại. Những lời khen tặng sẽ có giá trị hơn rất
nhiều nếu được trao đi trước khi người kia qua đời.

Anh sẽ kể cho tất cả 44 người này họ đã có ý nghĩa đến thế nào với anh.

Thật là ngọt ngào, đúng không? Nhưng vẫn còn một bất ngờ nữa...

Anh sẽ không gửi tin nhắn. Hay email. Hay thậm chí gọi điện. Walter rất

nghiêm túc về việc nói lời cảm ơn. Thế là anh bắt một chuyến bay — thực ra là
rất nhiều chuyến bay — và đến thăm từng người một để mặt-đối-mặt bày tỏ lòng
biết ơn. Anh bay dọc khắp nước Mỹ và thậm chí còn bay đến tận Kenya. Mọi
chuyện mất khoảng 1 năm mới hoàn thành.

Bước thứ nhất chính là gọi điện cho từng người và sắp xếp thời gian, bảo

với họ dự định của anh. Phản ứng phổ biến của họ là gì?

"Walter, anh không sao chứ?"
Phản ứng ấy chứng tỏ lòng biết ơn thật sự hiếm hoi như thế nào. Sau đó anh

giải thích rõ hơn. Và họ lại hỏi, "Anh chắc là anh ổn chứ?"

Anh chuẩn bị cho từng buổi gặp gỡ, tự hỏi mình rằng, "Sự khác biệt mà

người này tạo ra trong đời mình là gì?"

Và chuyến du hành tri ân kéo dài 1 năm của Walter bắt đầu. Anh gặp họ tại

nhà, phòng khách sạn, văn phòng, hay dùng bữa tại nhà hàng. Với mỗi người,
anh đều nói về cách hai người quen biết nhau. (Với nhiều mối quan hệ cách xa
đến tận 40 năm, đôi khi họ cũng không thể nhớ nổi.) Họ cùng nhau chia sẻ kỷ
niệm. Và Walter bày tỏ một lời cảm ơn chân thành, phù hợp với từng người, cho
những đóng góp của họ vào cuộc đời anh.

Cuối cùng, anh hỏi quan điểm của họ về anh. Không phải tự luyến gì đâu.

Tính gộp lại, những người này đã quen anh tổng cộng hơn 1.000 năm. Còn cách
nào tốt hơn để thấy được hình ảnh phản chiếu của mình trong gương, để nhìn ra
mình là ai, và mình đã trở thành người như thế nào chứ? Họ có thể giải đáp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.