CHO TÔI XIN MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ - Trang 27

Tiêu chuẩn người bạn đời của tôi lúc đó chẳng lấy gì làm cao. Chỉ có một
tiêu chuẩn be bé thôi: Phải biết nấu mì gói cho tôi ăn. Thế mà tiêu chuẩn bé
như con kiến đó, con Tí sún cũng chẳng đáp ứng được.

Khi đọc tới chỗ này, chắc bạn sẽ mỉm cười: Ối giời, chuyện trẻ con!

Nhưng không phải đâu. Khi lớn lên, tôi vẫn thấy chuyện nấu nướng khá là
quan trọng trong đời sống vợ chồng. Tất nhiên chuyện nội trợ chẳng đóng
vai trò gì đáng kể trong quá trình yêu nhau giữa một chàng trai và một cô
gái. Từ trước đến nay, có hàng ngàn cuốn tiểu thuyết Đông Tây kim cổ viết
về đề tài tình yêu, nhưng chẳng có cuốn nào đề cập đến một mối tình trong
đó chàng yêu nàng vì tài làm bếp hoặc chàng bỏ rơi nàng vì món súp nàng
nấu quá mặn cả. Romeo bất chấp sự hiềm khích giữa hai dòng họ để đeo
đuổi Juliet chắc chắn không phải vì món chả cá của cô ta. Điều đó chẳng có
gì sai, vì các nhà văn viết chuyện ái tình chứ đâu có viết chuyện hôn nhân.
Do đó tôi vẫn tin rằng mối tình Romeo và Juliet sở dĩ trở nên tuyệt đẹp bởi
cả hai đã chết trước khi họ kịp lấy nhau và nàng Juliet chưa có dịp nấu mì
gói cho Romeo.

Bạn ngẫm mà xem: Có phải trên thực tế, cho đến khi rước được người đẹp
về nhà các chàng trai gần như không có lấy mảy may cơ hội để đánh giá tài
bếp núc của người bạn đời tương lai?

Chỗ này cần nói rõ để tránh gây hiểu lầm: Đó là do các chàng trai không
quan tâm chứ không phải các cô gái cố tình giấu giếm. Đang tắm mình trong
bầu không khí lãng mạn của những ngày tháng yêu đương thì cái ăn rõ ràng
chỉ là chuyện thứ yếu, thậm chí còn bị xếp vào phạm trù phàm tục. Yêu dứt
khoát phải thơ mộng hơn ăn, như trái tim nhất định phải cao quí hơn dạ dày.
Trương Chi thời xưa chắc từng nghĩ thế và Trương Chi thời nay cũng không
nghĩ khác.

Rồi bạn hãy ngẫm tiếp: Có phải khi yêu nhau chàng vẫn thích dẫn nàng đi ăn
ở ngoài? Nhiều tiền thì vào nhà hàng sang trọng hoặc khu ăn uống ở các
plaza, ít tiền thì vào các quán ăn bình dân, ít tiền hơn cả ít tiền thì ra ngoài lề
đường ngồi lai rai nghêu sò ốc hến. Còn hôm nào rỗng túi thì chàng quyết
nằm bẹp ở nhà, với lý do hết sức cao cả “Hôm nay anh bận việc cơ quan”.
Chẳng chàng trai nào nghĩ đến chuyện rủ người đẹp về nhà bắt nàng nấu cho
mình ăn. Các chàng đều nghĩ, rất tự trọng: Ăn là cái quái gì mà quan trọng
thế! Người đàng hoàng yêu nhau bằng thị giác, thính giác, khứu giác và xúc
giác, chỉ có bọn phàm phu lỗ mãng mới yêu nhau bằng vị giác!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.