CHO TÔI XIN MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ - Trang 35

nghi ngờ và cuối cùng tôi cũng không thoát được nó, bèn rút ngăn kéo lấy
xấp bản thảo thảy lên bàn:

- Cậu đọc đi! Chẳng có gì nghiêm trọng cả.

Tôi tặc lưỡi nói thêm, cố tình xoáy vào khía cạnh tình cảm:

- Chỉ là những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.

Hải cò không bị những mỹ từ của tôi đánh lừa. Nó thận trọng lật từng trang
bản thảo và nhìn cái cách nó săm soi từng con chữ, tôi có cảm giác không
phải nó đọc mà nó đang sục sạo dò tìm.

Thỉnh thoảng nó lại giật nảy trên chỗ ngồi:

- Chà chà, đánh lộn đánh lạo! Không ổn rồi!

- Úi chà! Không thể như thế được! Giám đốc một công ty lớn không thể dạy
con theo kiểu bá láp như thế này được.

Tôi lo lắng:

- Kiểu gì?

Hải cò đập tay lên bàn đánh chát:

- “Mày giữ gìn tập vở sạch sẽ như thế này mày không sợ thầy cô bảo ba mẹ
mày không biết dạy con hả thằng kia?”. Hừ, một giám đốc thì không đời nào
quát con như thế! Đây nữa! - Hải cò gí mạnh ngón tay vô trang giấy như
đang cố đè bẹp một con ruồi - “Đến giờ cơm là ngồi vô ăn, chỉ có kẻ không
được giáo dục đến nơi đến chốn mới làm như vậy!”...

Nó giơ hai tay lên trời:

- Ối trời ơi! Cậu muốn giết tôi hả, Mùi?

Hải cò bỏ chữ “cu” trước tên tôi nhưng hắn vẫn quát tôi như quát một thằng
cu.

- Đây chỉ là chuyện hồi nhỏ. Hồi tụi mình mới tám tuổi. - Tôi phân trần bằng
cả giọng nói lẫn vẻ mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.