CHO TÔI XIN MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ - Trang 37

Con Tủn đến, ngồi đúng vào chiếc ghế Hải cò ngồi hôm qua.

Tôi khỏi cần giải thích, các bạn cũng đã biết lý do thứ hai mang hình hài con
Tủn.

Con Tủn ngồi đúng vào chiếc ghế Hải cò đã ngồi và hỏi đúng cái câu Hải cò
đã hỏi:

- Nghe nói anh đang viết một bài gì đó về tụi mình hồi còn bé phải không?

Chỉ có phản ứng của tôi là khác. Tôi gật đầu như máy:

- Đúng vậy. Và anh biết là không nên lôi chuyện ngốc nghếch hồi bé ra bêu
riếu. Hiệu trưởng một ngôi trường lớn như em không thể nhận một tin nhắn
kiểu như “Chiều nay chúng ta lên giường một chút chăng?” hồi tám tuổi.
Học sinh và phụ huynh học sinh sẽ nghĩ sao về em, đúng không?

Con Tủn cũng gật đầu như máy, giống hệt tôi:

- Đúng, đúng!

Tôi tiếp tục phục thiện:

- Vì vậy mà anh quyết định sẽ đổi tên nhân vật. Cái cô bé nhận mẩu tin quá
sức hư hỏng đó không phải là cô Tủn mà sẽ là cô Hồng Hạnh hay cô Anh
Đào nào đó.

Cuộc gặp gỡ giữa tôi và con Tủn hôm đó ngọt ngào như ướp đường.

Nó không đòi đọc bản thảo. Cũng không giở giọng quan tòa. Mà có là quan
tòa thật thì chắc nó cũng hết sức dịu dàng hoan hỉ khi chưa hỏi câu nào bị
cáo đã khai nhận tuốt tuồn tuột và thành khẩn hứa hẹn sẽ sửa chữa mọi lỗi
lầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.