CHO TÔI XIN MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ - Trang 59

Con Tí sún hào hứng giục, không hẳn nó tin có ai đó chôn kho báu dưới gốc
mận mà vì để khỏi phải nghĩ đến chuyện trốn ba mẹ ra đảo hoang hay vô
rừng thẳm, điều mà nó tin chắc một đứa điên điên như tôi sớm muộn gì cũng
xúi nó làm.

o0o

Tham gia cuộc khai quật kho báu trong vườn nhà Hải cò có tất cả là bốn đứa.

Hải cò đương nhiên chiếm một suất, vì nó là chủ khu vườn. Con Tủn đương
nhiên cũng chiếm một suất, vì thỉnh thoảng nó đóng vai vợ của Hải cò, tức là
bà chủ của khu vườn.

Nhưng dĩ nhiên lý do quan trọng là bốn đứa tôi đều là bạn của nhau. Chúng
tôi chia sẻ với nhau từ niềm vui nho nhỏ đến nỗi buồn lớn lao trong cuộc
sống, từ lằn roi ba mẹ thường quất vô mông cho đến kho báu vô giá sắp tìm
được.

Nhưng có một lý do quan trọng hơn hết thảy: nếu không hì hục xới tung khu
vườn lên để tìm kho báu thì cuộc sống của chúng tôi sẽ buồn tẻ đến nhường
nào. Ăn, ngủ và học, ba cái món chán ngắt đó hổng lẽ chúng tôi cứ phải chất
lên cuộc đời mình và kéo lê chúng hết ngày này sang ngày khác như những
con lừa thồ ngu ngốc.

Nếu không thể không thồ một thứ gì đó vào năm tám tuổi thì bọn tôi quyết
định sẽ thồ kho báu.

Bốn đứa tôi đều thống nhất như thế và chọn một ngày nắng ráo chúng tôi bắt
đầu đào xới khu vườn.

Công cuộc khai quật này được ba mẹ Hải cò ủng hộ hết sức nồng nhiệt. Họ
nghĩ chúng tôi là những thợ làm vườn tự nguyện, nghĩa là những đứa trẻ
ngoan.

Ba Hải cò xoa đầu tôi:

- Giỏi lắm, con trai.

Mẹ Hải cò rưng rưng khi nhìn con Tủn xách thùng tưới chạy tới chạy lui:

- Cẩn thận kẻo vấp té đó con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.