CHÓ TRẮNG - Trang 154

Tôi đứng dậy.
Những ý nghĩ của tôi lang thang vô mục đích trong đầu tôi cũng

như tôi đang cầm lái chiếc Olds của tôi lang thang trong cái thành phố
vô định này. Tôi phóng xe đến tận Malibu để lắng nghe tiếng nói của
Đại Đương, bạn tôi. Nhưng nó lặng câm.

Nó đang ngủ.
Tôi đến trại nuôi thú và tôi bước vào chuồng con trăn Pete Kẻ

Siết Cổ, nó nhã nhặn duỗi thân ra rồi liền dựng lên thành hình thước
thợ.

Chúng tôi nhìn nhau.
Con trăn này, khi nó nhìn chăm chăm một người bằng đôi mắt

tròn như vậy, thì cứ như nó chưa từng thấy thứ gì tương tự thế bao giờ.

Chúng tôi dõi nhìn nhau như vậy hồi lâu, một lần nữa chia sẻ với

nhau trong một nỗi thiếu hụt cảm thông, một nỗi sững sờ vô hạn. Có
thể nói chúng tôi trao đổi với nhau những cảm nghĩ của mình. Cái đó
tóm gọn lại trong chỉ một từ: quái dị...

Rồi tôi bước sang chuồng con Batka, nó niềm nở đón mừng tôi,

khiến cho cậu bé tám tuổi tôi vẫn giấu trong mình thật hạnh phúc. Chó
Trắng ngả đầu nó lên gối tôi và trong khi tôi ăn món dưa chuột theo
kiểu Nga với bánh mì đen mà tôi đã mua ở Hugh’s Market, nó cứ
chiêm ngưỡng tôi như vậy, mắt đăm đăm nhìn vào mắt tôi. Nơi duy
nhất trên thế gian này ta có thể tìm thấy một con người xứng đáng với
tên gọi ấy, đó là trong cái nhìn của một con chó.

Keys bắt gặp chúng tôi như vậy, đang giữa mối tình bằng hữu đó.
- Khỏe chứ?
- Khỏe.
Anh ta vào chuồng, cho con chó ăn. Con Batka đàng điếm, nó

uốn éo mông, liếm tay anh ta.

Keys khẽ liếc mắt về phía tôi.
- Hay đấy, tôi nói, tỏ ý khen ngợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.