CHỌC PHẢI NGƯỜI ĐÀN ÔNG HÁO SẮC - Trang 39

Không chỉ cô ấy không muốn Tứ Vương Tử biết, mà cô cũng không

muốn anh biết.

Cô uống thuốc, chính là uống bốn năm.

Cố Mạt Lị cầm cây lau nhà, chuyên chú lau sàn nhà.

Thời gian trôi qua thật mau, bất tri bất giác, cô và tứ vương tử đã ở

bên nhau được bốn năm rồi.

Qua mấy tháng nữa, cô sẽ phải rời đi, trở lại bên cạnh mẹ, cô và anh

sắp kết thúc rồi.

Ngày chủ nhật của cuối tháng, Mai Địch có hỏi qua cô: "Mạt Lị, chưa

tới năm tháng nữa bạn sẽ rời khỏi Hoàng gia, nếu như bạn rời khỏi đây bạn
có lưu luyến ai không?"

Cố Mạt Lị cười nhạt, "Có, đó không phải là bạn sao?" Ngay sau đó,

trong đầu cô không ngừng nhớ tới gương mặt tuấn mĩ kia.

Thật ra. . . . . . Trừ Mai Địch ra, còn có một người, cô lưu luyến không

dứt.

Người kia có một đôi tay vô cùng thần kỳ, mỗi lần lướt qua phím đàn

Piano, sẽ làm cho người ta say lòng người. Và mỗi lần hai tay anh lướt qua
khắp toàn thân cô, người cô như có dòng điện chạy qua, làm lòng cô cực kì
thoải mái.

Nhưng là, tên người đó cô tuyệt không nói ra, vĩnh viễn cũng không

nói ra cho mọi người biết.

Ngay từ lúc đầu tiên cô nghe được tiếng đàn của anh thì lòng cô cũng

bắt đầu giao động.

Cô không biết, cô chưa từng có cảm giác với ai như vậy. . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.