Tắc Bố Lệ Na ngồi trên ghế đối diện với Cố Mạt Lị, cầm tờ báo lên
đọc, "Báo đưa tin, Tứ vương tử của Đa Lị, cũng là thiên tài piano, mọi
người nghe âm nhạc của anh như nghe tiếng trời, 9:00 sáng ngày hôm qua,
theo hành trình đã định anh đi đến Russia thủ đô Moscow (Mát-xcơ-va),
đây là lần đầu tiên anh đến nơi đây. 8:00 giờ tối theo giờ địa phương của
Moscow, anh biểu diễn tại Điện Kremlin, nơi đây có thể chứa hơn 6000
ngàn người, mọi người đều cảm phục cách đánh đàn tinh xảo, tuyệt dịu của
anh. Buổi biển diễn được diễn ra hai phần ba thời gian thì cô ca sĩ nổi tiếng
ở Russia xuất hiện, đột nhiên lớn tiếng tỏ tình với anh. Không ngờ, cô thổ
lộ với anh, bị anh khéo léo từ chối. Đồng thời, Vương Tử Điện Hạ thông
báo trước mặt 6000 ngàn người xem anh biễu diễn rằng anh đã có người
trong lòng, cũng đã yêu đối phương nhiều năm. Hành động của Vương Tử
Điện Hạ thoáng chốc làm cho mọi người xôn xao. Có thể đoán được, vô số
những cô gái trên thế giới này đều vì tin tức của anh mà tan nát cõi lòng. . .
. . ."
Tắc Bố Lệ Na đem tờ báo thu lại, "Những ký giả này thật lợi hại,
chuyện tối hôm qua vừa mới xảy ra, sáng hôm nay đã đưa lên trang đầu của
báo. Chỉ là, lợi hại nhất chính là Tứ Vương Tử người được vạn người mê,
tự nhiên ở trước mặt nhiều người nói ra người mình thích, thật kool! Anh ta
muốn tạo ra tin tức, cũng không cần làm như vậy chứ?"
Tắc Bố Lệ Na quan sát biểu tình của Cố Mạt Lị, thấy cô không có một
tia phản ứng, "Mạt Lị, cô cảm thấy người anh tư yêu quý, thậm chí anh tư
yêu đối phương nhiều năm như vậy, là thật hay giả? Nếu là thật, cô gái kia
sẽ là ai chứ?"
Cố Mạt Lị nhu động cánh môi, "Tôi không biết."
Sau đó, cô liếc mắt nhìn Tắc Bố Lệ Na, "Nhị công chúa cho rằng là
thật hay giả? Nếu là thật, cô gái kia sẽ là ai?"