CHỌC VÀO HÀO MÔN: CHA ĐỪNG ĐỤNG VÀO MẸ CON - Trang 1495

Khóe miệng tuấn dật nhếch lên một nụ cười chua xót, kiêu căng mà

thê lương, giọng anh khàn khàn, nói thật nhỏ: "Thiên Tuyết, nếu nói như
thế, người chân chính thực sự phải xin lỗi mẹ con em là anh, nếu ban đầu
không nghĩ sẽ chịu trách nhiệm thì không nên để cho em mang thai, em
mang thai rồi thì không nên bức em phá thai, thậm chí hiện tại, đã quyết
định chung sống cùng nhau thì không được để mẹ con chịu uất ức lớn như
vậy —— người thật sự đáng trách là anh, là anh quá mức vô dụng."

Dụ Thiên Tuyết nhẹ nhàng cắn môi, khuôn mặt lộ vẻ bất lực, giống

như là nhớ tới cái gì đó, có chút mất hồn nhẹ nhàng chạm vào mặt của anh:
"Khi em mất tích, ba của anh cũng đã bức ép anh đúng không?...... Sau đó
anh đáp ứng kết hôn cũng bởi vì sợ em xảy ra chuyện, anh lo lắng lắm phải
không?"

Nhớ tới mấy ngày cô mất tích, sự thống khổ cùng nỗi đau khổ kia, đôi

mắt thâm thúy của Nam Cung Kình Hiên thoáng hiện lên sự đau đớn cùng
tuyệt vọng, nhàn nhạt cười, không muốn nói với cô mấy chuyện này, thăm
dò qua khe khẽ hôn lên môi cô một cái.

"Chú ý vết thương, chuyện còn lại giao cho anh." Nam Cung Kình

Hiên trầm thấp nói, bàn tay ấm áp vuốt ve gương mặt của cô, trong đôi mắt
thâm thúy có chút mịt mờ, Dụ Thiên Tuyết chỉ nhìn thoáng qua, không đọc
được sự rối rắm trong đôi mắt của anh.

Điện thoại di động trong túi đang rung động, Nam Cung Kình Hiên

cũng biết rõ.

Chẳng qua anh không để ý tới, chuyên tâm xử lý xong vết thương trên

trán cô, cánh môi ấm áp nhẹ nhàng bao trùm lên môi cô, dịu dàng mà triền
miên hôn cô thật sâu, cho đến khi thân thể cứng ngắc mà căng thẳng của cô
khẽ buông lỏng mới dừng lại, Nam Cung Kình Hiên cúi đầu chăm chú nhìn
người ở trong ngực, ánh mắt mê ly vẻ mặt uể oải, anh vươn tay bồng cô
lên, hướng về phía gian phòng bên trong đi tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.