CHỒN MẬT - Trang 107

tiền của tôi trên tủ, lần sau đến tôi sẽ ký nó.” Nàng mỉm cười vui vẻ với
mấy cô gái. “Hẹn gặp lại. Gọi điện cho mình nhé,” và vội vã qua sảnh ra
ngoài đường. Nàng còn kịp vẫy taxi trước khi bật khóc.

“Đó đúng là kiểu bạn bè của cậu đấy,” Ruth Hazeltine nói với Mary

Ferris. “Tử tế quá nhỉ”.

“Đừng có sửng cồ lên với tớ. Tớ làm điều gì xấu nào?”
“Tớ đoán cậu không biết là tuần trước Alex Barr đã bỏ Amelia mà đi?

Trong thành phố này, trong cái thành phố tai vách mạch rừng này, không có
ai nói với cậu sao?”

Mary Ferris giơ tay lên cố biện bạch.
“Đừng trách tớ,” cô nói. “Tớ không phải là đứa ngồi lê đôi mách. Tớ

vừa mới từ Cape về sáng hôm qua. Rút cục là có chuyện gì vậy?”

“Ngài Alexander Barr, kịch tác gia nổi tiếng, đã bỏ mặc vợ để đi lang

thang vào đêm trước bữa tiệc tốiccủa mình tuần trước,” Ruth Hazeltine đáp.
“Đầu tiên mọi người nghĩ đó là sự căng thẳng do trời nóng quá. Đến khi
chẳng có tin gì từ Bellevue, mọi người lại cho rằng anh ấy đang lăn lóc với
một con đĩ nào đó. Cậu đã mang đến cho người vợ yêu quý của anh ta tin
tức cho thấy con đĩ đó chẳng phải ai khác hơn Barbara Bayne, một con cá
đổi màu nổi tiếng. Cậu đã làm nên một ngày tuyệt vời cho một cô gái thành
phố đấy, bạn thân yêu ạ”

“Chúa ơi, mình xin lỗi. Chẳng lẽ không ai trong số các cậu khám phá ra

điều này sao?”

“Cho tới ngày hôm qua ngài Barr vẫn giữ được bí mật tình yêu của

mình, nắm tay nhau ở những nơi mờ tối ít người qua lại,” Ruth Hazeltine
nói. “Hôm qua lần đầu tiên anh ta đã sơ hở, hoặc một trong số chúng ta biết
về điều đó. Tính tiền đi, Vincent!”

“Chẳng lẽ không ai muốn nếm một chút món tráng miệng à?” Dolly

Norton “Món bánh nướng trông ngon lắm.”

“Không phải hôm nav.” Ruth Hazeltine nói. “Tôi không có tiền cho món

đó.” Cô khắt khe nhìn Dolly Norton. “Và cũng không có tiền cho cô, cô gái
ạ. Tính tiền đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.