CHỒN MẬT - Trang 146

gì có thể xảy ra trong thời gian mệt mỏi vì cuộc sống vợ chồng. Hầu như tất
cả đều hả hê trước nỗi đau đớn của Amelia.

Amelia Barr soi mình kỹ càng trong gương, và thấy một người đàn bà

tóc nâu mắt xanh xinh đẹp mới ngoài ba mươi tuổi - bộ ngực đẹp, làn da
đẹp, cặp hông đẹp, đôi chân đẹp (và, cô bắt buộc phải thừa nhận, hừng hực
ham muốn mà không được thỏa mãn) rồi đau đớn tự hỏi cô đã làm điều gì
sai. Cô đã luôn, cô nghĩ, là một người vợ hiểu biết và đáng yêu. Cô nhìn
ngôi nhà của cô, thấy nó thật tiện nghi và hợp thị hiếu. Cô nhìn tủ quần áo
của cô, thấy những bộ váy áo trang nhã đắt tiền, những đôi giày đẹp và
những bộ đồ lót tuyệt vời. Cô nhìn bếp của cô, thấy nó thật gọn gàng sạch
sẽ; cô nhìn những người hầu của cô, thấy họ thật thành thạo. Lò sưởi không
có khói, thang máy không kêu cót két. Những khay đá đẹp đẽ trong tủ lạnh.
Rượu ở chỗ bàn uống rượu bằng tre luôn đầy đủ, và đồ ăn dự trữ luôn thừa
thãi. Cô đã dành nhiều thời gian cho chỗ uống rượu này. Cô nhìn vào
gương lần nữa và thấy mình đã dành quá nhiều thời gian cho chỗ uống rượu
này. Làn da sạch sẽ đã bắt đầu bị sạm; cặp mắt xanh chớm có tia máu, và
mí mắt dưới bắt đầu sưng phồng.

Cô thấy mình nhận được rất ít sự giúp đỡ và an ủi từ những người bạn

gái của cô, và ngẫm thấy rằng trong suốt những năm qua ở New York, cô
chỉ kiếm được một - nhiều nhất là hai người bạn gái. Số còn lại là những
người quen cũ - những người quen mà người ta thường hôn lên má ở những
bữa tiệc cocktail, cùng nhau đi ăn trưa, gặp nhau ở tiệm làm đầu, ngồi cạnh
nhau khi ăn tối và đi đến Paris, London hay Rome. Amelia Barr là người
đàn bà rộng rãi và hào phóng. Cô không bận rộn vì con cái, và ở New York
thì chẳng có ai để giao thiệp với. Không có ai, trừ Francis Hopkins.

Alex Barr, với miệng lưỡi châm chọc sắc nhọn của anh, một lần đã nhận

xét sau khi Francis đi khỏi: “Một gã lại cái trong nhà đáng tin cậy là cái
thiết yếu cho một cuộc hôn nhân hiện đại ở New York cũng giống như tính
dâm đãng và cha rửa tội vậy.” Tai hại là giờ đây Amelia bắt đầu tin như
vậy.

Cô sợ - hay có lẽ không sợ, nhưng không muốn đi tới những quán ăn

quen thuộc, vì ngại phải chạm trán với Alex và người đàn bà có tên Barbara

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.