CHƯƠNG
26
Giờ đây tất cả đã thay đổi, một cách kỳ diệu, trong cái tháng Tám tàn lụi
này. Alex không sờ đến chiếc cặp trên máy chữ trong suốt một tuần. Thậm
chí trong một tuần anh không hề nghĩ đến cái máy chữ. Có một cuốn tiểu
thuyết mới viết được một nửa và hàng tá bản thảo thô của nhiều tạp chí
trong phòng làm việc, ở cái nơi mà anh cố không nghĩ đó là “nhà”, và Alex
đã quên những con chữ và những vấn đề đi liền với chúng. Có lẽ điều này
đã xảy ra khi anh phá bỏ rào chắn, trong đêm đầu tiên anh và Barbara gặp
nhau trong thành phố.
“Nhiều trứng cá quá,” Barbara nói. “Đây là số trứng cá nhiều nhất mà
em được thấy để riêng em ăn. Anh luôn tiếp cho những người đàn bà của
anh nhiều trứng cá đến thế à?”
“Chỉ cho những người mà anh yêu, và trước tiên họ phải lên giường với
anh,” Alex nói. “Em có đủ tư cách trên cả hai mặt. Đây là lần đầu tiên anh
có một hors d'oeuvre
trước khi anh có một hors d'oeuvre.”
“Ôi, anh thật là người rất khôi hài, có lẽ trừ trên giường. Trên giường
anh có vẻ khá nghiêm túc.”
“Trên giường với em, anh khá nghiêm túc. Anh không thể hình dung có
người đàn ông nào lại không như vậy.”
“Trời tháng Tám khá nóng để làm chuyện ấy, nhưng theo em nghĩ thì
chúng ta đã hoàn thành tốt nghĩa vụ của mình,” Barbara nói. “Nhưng quỉ
bắt em đi nếu đây không phải là lần đầu tiên em bán mình chỉ vì một pound
trứng cá.”
“Cứ sống rồi khắc biết,” Alex nói. “Bây giờ anh nghĩ mình nên ra ngoài
và làm cái gì đó thật khác thường trước khi anh lại cưỡng bức em. Vẫn còn
một pound trứng cá để mua sự ưng thuận của em.”
“Hy vọng là em không phải thấy một hạt trứng cá nào nữa trong phần
đời còn lại. Anh có thể có sự ưng thuận của em, miễn phí, khi anh sử dụng